Đường Hào rất quả quyết, ngăn cản được đợt công kích đầu tiền liền buông ra Già Thiên Tán, bản thân hướng một bên khác tiến lại gần mục tiêu sau đó bất ngờ ném ra Thanh Minh Dịch.
Quá trình này nghĩ thì dễ, nhưng cũng phải có cách hạ đi sự tồn tại một cách đặc thù, trong lòng chỉ cần hơi có địch ý là bị đối thủ cảm nhận đến ngay. Đồng thời Đường Hào cũng cứng rắn chịu một đao chém ngang vừa rồi mới tận dụng được cơ hội hiếm có này.
Rào!
Ánh đao chớp lên, Thanh Minh Dịch giống như mưa lớn đổ ào xuống người cầm đao. Một đao vừa rồi đúng là chém trúng Thanh Minh DỊch nhưng đây là nước mà thôi, hơn nữa đạt đến Vương Cấp, cũng không ở dưới ánh đao vừa rồi bốc hơi hết.
Cũng may Đường Hào không keo kiệt sử dụng lượng nước khá lớn chứ không cũng bị ánh đao làm cho bốc hơi rồi. Không thể không nói phản ứng ra đao của tên này nhanh đến kinh người, cho Đường Hào cảm nhận được sự chênh lệch như hắn cùng sư phụ năm đó vậy.
Nhưng Đường Hào không có tâm trí đi so sánh, con mắt hắn đột nhiên ánh lên màu đỏ yêu dị, một tia sáng phóng thẳng vào đầu người cầm đao, một đòn công kích linh hồn chính diện với toàn bộ sức mạnh mà Đường Hào có thể vận dụng.
Đông!
Một tiếng vang vọng nổ ra trong linh hồn của Đường Hào, sau đó hắn thét lên đau đớn ngã vật ra đất, toàn bộ thân thể nổ tung thành một vùng khói đen, khói đen run lên bần bật như nếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244507/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.