Song Đầu Hầu do bị hỏa diễm thiêu đốt, không moi được ký ức gì có ích cả. Còn Cửu Vĩ Hồ Ly mặc dù không chống cự gì bị diệt sát, nhưng ký ức cũng vỡ nát tán loạn, chẳng có nhiều thông tin hữu ích.
Chỉ biết được chuyện Đường Hào muốn tìm thân thể của mình, đồng thời cũng là kẻ kích động thú triều, hủy diệt thành trì. Ngoài ra tên Đường Hào này rất quỷ dị, không có cơ thể nhưng chẳng kiêng kỵ những con yêu thú này, thậm chí có chút lợi hại, khắc chế lại yêu thú.
Dương Thiên ngẫm nghĩ một chút thấy điều này quá là không đúng. Nếu như nơi này phong ấn thân thể một tên huyền phủ cảnh đỉnh mà thôi, trận thế này quá to lớn so với việc phong ấn chỉ một thân thể.
Chưa kể đến việc Tiểu Đao Thánh bước vào mà không ra được, rõ ràng không đơn giản chỉ là một cỗ thân thể chứ, hẳn phải có người còn sống, nếu không ai là kẻ đã nguyền rủa cả gia tộc sau đó bị buộc thành lập ngôi làng này. Một vị Vương Giả đỉnh phong lại không đối phó được thân thể của một tên huyền phủ cảnh đỉnh hay sao chứ.
Còn lần mê hoặc Dương Thiên hôm qua nữa, một cỗ thi thể còn có thể mê hoặc linh hồn người khác hay sao. Đây rõ là có ý thức tồn tại mới làm được, hơn nữa còn rất mạnh chứ không phải chỉ có thân thể.
Lại nhớ đến cái đống đất đen kinh dị này, yêu thú cấp chín rơi xuống cũng phải táng thân, hai con hợp lực lại mới miễn cưỡng thoát khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244502/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.