Đám yêu thú rơi vào huyễn trận, toàn thân không có một chút đề phòng nào, nhưng yêu thú vốn lấy thân thể làm điểm mạnh, đứng yên ở đó cho người ta chặt thôi cũng cảm thấy mệt mỏi rồi.
Mà trận pháp này cũng có cái hố, đó chính là yêu thú bị công kích quá mạnh nó sẽ tỉnh lại ngay, không thể một đòn giết chết yêu thú, liền sẽ dẫn tới vài con yêu thú bạo động, ứng phó rất mệt mỏi.
Đám người giết từ mặt trời khuất núi cho đến khí trăng lên quá đỉnh, hai tay tê rần, mệt mỏi mà nghỉ ngơi.
“Dương Thiên, ngươi nói trận pháp này còn có thể kiên trì bao lâu nữa?”
Dương Thiên trường thương đâm xuyên đầu một con yêu thú loại báo, ngẫm nghĩ một chút mới trả lời câu hỏi của Phong Mật Lam.
“Không được bao lâu nữa.”
Phong Mật Lam có chút phồng mồm trợn má nói.
“Không bao lâu của ngươi đã nói đến bốn lần. Ta chặt sáu giờ đồng hồ hai tay đều muốn nát ra rồi, không động nổi nữa.”
Mây người này tinh thần hồn lực còn không có phá cực hạn, huyền khí trữ lượng không phải rất nhiều, hơn nữa trận pháp hạ chế cho nên mỗi giờ phải dừng lại khôi phục huyền khí một lần, giết yêu thú cũng không nhẹ nhàng chút nào.
Nói đơn giản chính là chặt yêu thú đến mệt mỏi.
“Lớp trưởng Phong cũng đừng đùa giỡn, người khác có nằm mơ cũng không được “khổ” như ngươi đâu.”
Phí Đông Cuông mệt mỏi ngồi xuống cười ha hả, bầu không khí lo sơ quét sạch bong, hiện tại chỉ còn vui vẻ cười nói.
Sáu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244440/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.