Thiên Nam học viện, hình đường.
“Lão sư, không lẽ cứ tính như vậy?”
Lê Đại Dũng khó chịu nói.
Bọn hắn thời gian vừa qua bỏ ra rất nhiều công sức, cuối cùng triệu tập được không ít nhân chứng, chắc chắn sẽ để Dương Thiên trả một cái giá thật đắt.
Nhưng cũng không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, Lý Vĩnh Thụy một mực đè ép, không chịu làm rõ chuyện này. Hình đường mặt mũi coi như là mất hết toàn bộ.
Lý Vĩnh Thụy đương nhiên không nói ra, sau ngày đó không lâu, Dương Thiên đưa hắn một bức thư cùng một khối ghi âm thạch. Không rõ ràng nội dung bức thư là gì, nhưng khối lưu âm thạch kia rõ ràng là đoạn mà Quách Kỳ đã âm thầm lưu lại.
Đương nhiên cũng không phải thật sự là sự việc đã xảy ra, mà là trải qua tinh vi diễn xuất lời nói của Quách Kỳ, triệt để đưa nàng vào làm người bị hại.
Mọi người đều biết lưu âm thạch cùng lưu ảnh thạch là không thể chỉnh sửa đấy, cho nên nếu như mang khối đá này (bản sao chép) công bố ra, hình đường coi như triệt để đen rồi.
Cứ để như hiện tại, kết thúc lấp lửng, cũng không có rõ ràng ai đúng ai sai, học viên cũng chỉ là bên lời đồn với nhau. Như vậy rõ ràng là tốt nhất rồi.
Khối lưu âm thạch này làm cho Lý Vĩnh Thụy tin đến bảy tám phần rồi, bởi vì tiểu Kỳ chỉ là một cái nhút nhát bé con mà thôi, qua hắn đánh giá là gạt không được hắn đấy.
Đáng tiếc, giáo viên Lý ngay thẳng còn chưa hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244429/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.