Đêm gió nhẹ mây cao, mặt trăng cũng không phải rất tròn.
Thiên Nam học viên ở một nơi nào đó, đình cao gió nhẹ, mặt nước lăn tăn dưới ánh trăng lạnh.
Róc rách tiếng rượu đầy li, tuấn mĩ nam tử nhẹ nhàng uống rượu ngắm trăng, phong cảnh hữu tình.
“Ngươi thật là biết hưởng thụ, đôi khi ta sẽ không tự chủ ghen ghét cái sự nhàn nhã này.”
Một thanh âm phá tan bầu không khí yên tĩnh, mặt hồ từng đợt lăn tăn rất nhỏ gợn sóng, một người đạp nước mà tới, mấy bước mà thôi đã rơi vào trong đình, nhẹ nhàng tiêu sái không nhanh không chậm.
So sánh với nhau, cả hai đều là mỹ nam tử có riêng phần mình đặc sắc. Ngồi trong đình nam tử thì lạnh nhạt hờ hững, mới tới nam tử thì cao ngạo tự tin, mỗi người một vẻ.
Nam tử trong đình đặt xuống li sứ, từ trong khay lấy ra thêm mấy cái li, chậm rãi rót rượu.
“Ha ha ha, nếu như ngươi từ bỏ làm minh chủ, cũng có thể tới đây giống như hắn nhàn nhã.”
Mặt nước rung chuyển một vòng, mấy hạt nước bắn lên cao, giống như một khối đá mạnh mẽ va chạm. Chủ nhân của tiếng nói hào sảng này giống như một đầu mãnh long, mỗi bước đều mạnh mẽ xông tới, khí thế ngút trời. Cổ áo hắn để mở hai đầu cúc trên, lộ ra vùng ngực cơ bắp cuồn cuộn, tóc dài xõa tới ngang vai, vừa trông đã thấy phóng khoáng tự do.
Cao ngạo nam tử đối với hào sảng nam tử lời nói cũng không phải rất vui vẻ, chỉ là tùy ý đáp lời.
“Thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244425/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.