Trong lớp lúc trước có người nhỏ bé gọi nàng là “Tiểu Ma Vương”, nhưng Phong Mật Lam chỉ thấy nàng đáng yếu và là một cô bé biết bảo vệ mình mà thôi.
Cho tới lần này, rõ ràng là Quách Kỳ chủ động gây chuyện, mặc dù cũng đang là giúp nàng, nhưng có vẻ như Quách Kỳ cũng không bận tâm nàng cho lắm, thay vì đó tiểu Kỳ chỉ là cảm thấy chơi vui mà thôi.
Nhìn khuôn mặt nàng trở nên phấn khích thì Phong Mật Lam cũng rõ ràng.
“Các ngươi chính là người đã động thủ sao?”
Một thành viên trong đội lạnh lùng hỏi, ánh mắt hướng vào Phong Mật Lam.
Băng lãnh, không có cảm tình, cho người ta một loại cảm giác sợ hãi.
“Là ta đánh đó, nhưng nàng dọa nạt ta, còn muốn đánh ta nữa.”
Anh mắt vị đội viên này mới di dời đến tiểu Kỳ, nhìn thế nào cũng là một cái tiểu cô nương khả ái, hai mắt ngấn lệ, đôi môi run run, làm thế nào lại là người động thủ được.
Hắn đem lời nói báo cáo cho Trần Vũ, Trần Vũ lại hướng Điêu Ân hỏi một lần, cuối cùng xác nhận là tiểu Kỳ động thủ, sau đó mới hạ lệnh.
“Bắt nàng xuống.”
Vị đội viên kia gật đầu, cũng không chút nương tay hướng tiểu Kỳ chộp tới, muốn đem nàng khóa lại bắt đi.
Tiểu Kỳ giống như là đã tính toán trước, thân hình nhỏ bé lướt qua, trong miệng không ngừng kêu gào.
“Người xấu, ngươi đừng có đánh ta.”
Thanh âm rất lớn truyền ra làm cho một đám học viên không ngừng mà chỉ trỏ. Ở bọn hắn góc nhìn chỉ thấy thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244419/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.