Dương Thiên dưới chân mặt đất vỡ ra, không ngừng có vết nứt mở rộng hướng phía sau lan tràn ra.
Dương Thiên một kiếm bổ xuống, huyền khí sôi trào, đen trắng màu sắc vờn nhau mà ra.
Ầm!
Kinh thiên một tiếng nổ lớn, bụi đất bốc lên mờ mit.
Đang cách xa tới hai trăm mét chiến đấu, Lý Hằng cùng Lê Tĩnh đồng thời đều bị cuồng phong thổi ngược, lui lại mấy mét.
Bụi mù tán đi, trên mặt đất chỉ còn lại đường kính hai mươi mấy mét hố sâu.
“Hỏa nhận” bị Dương Thiên một kiếm chém diệt.
...
“Mẹ nó thằng điên.”
Dương Đường chửi ra một câu, hai tay không khỏi siết chặt.
Dương Thiên cùng với hắn chiến đấu mặc dù rơi vào hạ phong, nhưng Dương Thiên muốn trốn thì cũng không có khó khăn lắm, việc gì phải liều mạng như vậy chứ.
Đáng tiếc hoàn cảnh không để cho Dương Đường suy nghĩ nhiều, Dương Thiên bóng hình như quỷ mị, hắc bạch song khí vờn quanh, giống như thuấn di tới Dương Đường trước mặt.
Song kiếm bay múa, giống như cuồng phong đập xuống, làm Dương Đường phải co cụm lại phòng ngự, không có chỗ mà phản công.
Dương Thiên lực lượng từ sáu mươi tư vạn cân hiện tại cũng đã tiệm cận tám mươi vạn cân, có thể nói là huyền biến cảnh vô địch được rồi.
Trong trí nhớ của Dường Dương còn chưa gặp được cái nào huyền biến cảnh có lực lượng mạnh như vậy nữa kìa.
...
So với Đường Dương bị đánh kêu trời đất, Dương Thiên cũng không có khá hơn đi nơi nào.
Cơ thể căng phồng giống như muốn nổ tung, huyền mạch giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244408/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.