Hách Liên Minh Kính vừa muốn mở miệng, Mộ Dung Hi Nguyệt chỉ nói "Không được nhúc nhích, nếu dám lên tiếng!..." Dao gọt trái cây gác ở trên cổ ép tới gần mấy phần, trực tiếp chạm vào cổ, phiến dao có chút lành lạnh. Hách Liên Minh Kính khóc không ra nước mắt, Đại tiểu thư, cẩn thận một chút a, đây chính là cổ của ta chứ không phải trái cây đâu nha.
"Mở cửa!" Mộ Dung Hi Nguyệt thấy hắn bất động, dao trong tay lại ép tới gần.
Hách Liên Minh Kính cảm giác được ở cổ hơi đau nhói, sợ là chảy máu. Lo lắng Đại tiểu thư chỉ cần xúc động một cái thì mạng nhỏ của mình đi toi, đành phải bất đắc dĩ mở cửa phòng.
"Đi!!" Mộ Dung Hi Nguyệt đứng ở sau lưng Hách Liên Minh Kính, đẩy hắn đi.
Trong phòng tân khách, đều khiếp sợ đứng lên. Tân nương cầm dao gác trên cổ tân lang? Đây là tình huống gì?
"Xì, đêm động phòng hoa chúc của các ngươi thật đúng là kinh tâm động phách, cùng người khác bất đồng a!" Hạ Lan Yên cười nói.
"Bớt nói nhảm, mau tránh ra, cho ta đi, nếu không đừng trách ta không khách khí." Mộ Dung Hi Nguyệt một lòng nghĩ phải rời đi nơi này đi tìm Hách Liên Minh Kính. Nắm con tin trong tay từng bước từng bước đi ra ngoài.
"Không cần khách khí, nếu ngươi chịu hạ thủ!" Hạ Lan Yên cũng không ngăn cản, nhìn hai người họ giống vậy xem kịch vui, chơi đùa với đồ trang sức của mình.
Mộ Dung Hi Nguyệt chấn động một cái, nàng đây là ý gì, chẳng lẽ biết rằng mình sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-lenh-rat-ban/648975/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.