"Hách Liên ~ "
"Đại tiểu thư ~ "
"Mở cửa nhanh lên!" Mộ Dung Hi Nguyệt ra lệnh cho nha dịch.
"Dạ, dạ!" Nha dịch không dám chậm trễ lập tức mở cửa phòng giam, sợ đắc tội với vị Quận chúa chanh chua này. Sớm biết tiểu tử này cùng Quận chúa có giao tình, vừa rồi nên đáp ứng yêu cầu của hắn. Nếu hắn ở trước mặt Quận chúa tố cáo, vậy là mình tiêu đời rồi.
Cửa vừa mở ra, Mộ Dung Hi Nguyệt liền vội vã đi vào "Hách Liên ~~~ "
"Đại tiểu thư, ngươi tới đây làm gì?" Hách Liên Minh Kính cao hứng nắm tay Mộ Dung Hi Nguyệt, phát hiện tay Đại tiểu thư lạnh như băng.
Hương Dung bên cạnh bất mãn nói "Quận chúa nhà ta còn không phải là vì ngươi nên mới tới sao, nếu không thì tới đây làm gì?"
"Hương Dung!" Mộ Dung Hi Nguyệt quát bảo nàng im lặng. Nhưng bởi vì câu nói kia của Hương Dung nên có chút ngượng ngùng cúi đầu xuống.
Hách Liên Minh Kính nhìn đôi môi bị cóng trắng bệch của Mộ Dung Hi Nguyệt, không đành lòng nói "Đại tiểu thư, ngươi có thể tới thăm ta, ta rất vui. Nhưng mà ngươi còn bệnh, không nên tới chỗ này, hay là nhanh chóng trở về nghỉ ngơi đi."
Mộ Dung Hi Nguyệt lắc đầu một cái, lo lắng nhìn Hách Liên Minh Kính "Ta đã uống thuốc nên đỡ nhiều rồi. Ngược lại là ngươi, ngươi có bị gì không, bọn họ có dụng hình với ngươi không? Hay là...."
"Không sao, không sao, ta không có sao, bọn họ không làm gì hết."
"Vậy thì tốt ~" Mộ Dung Hi Nguyệt thở phào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-lenh-rat-ban/648941/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.