"Ách, cái này, cái này...." Hách Liên Minh Kính thật muốn tát vào miệng mình một cái, vừa rồi nhất thời lanh mồm lanh miệng, hại nàng...
"Sao hả?" Mộ Dung Hi Nguyệt thấy Hách Liên Minh Kính ấp úng, trong lòng càng nổi lên nghi ngờ.
"Cái đó, ngươi cứ sử dụng đi, ta có chuyện gấp cần phải làm." Hách Liên Minh Kính đi chưa được mấy bước, sau lưng truyền tới một thanh âm "Ta thách ngươi dám bước thêm bước nữa đấy!"
"Hắc, hắc hắc, cái đó Đại tiểu thư, ngươi đừng nói những lời đó nếu không sẽ xảy ra chuyện "Máu chảy thành sông" đấy." Hách Liên Minh Kính chỉ chỉ chăn nói "Mắc công Liên Nhi phải vất vả giặt chúng."
"Bớt cùng bổn tiểu thư cười đùa cợt nhã, đừng nghĩ lừa gạt ta bỏ qua chuyện này. Mau giải thích rõ, vật này rốt cuộc từ đâu mà có?"
"Cái này, cái đó, cái đó...." Hách Liên Minh Kính bị ánh mắt nhìn chằm chằm của Mộ Dung Hi Nguyệt làm cả người không được tự nhiên, sốt ruột giậm chân một cái xoay người nói "Ai nha, cái này, cái này là của nữ phi tặc Kim Yến Tử đấy."
"Của Kim Yến Tử???" Biểu tình Mộ Dung Hi Nguyệt ngây ngốc.
"Đúng vậy, ngươi cũng biết, Kim Yến Tử đã mấy lần viếng thăm nha môn mà, lần trước nàng tới nha môn cùng ta bàn chuyện hôn ước, ngươi cũng biết nàng lợi hại mà. Lúc nàng bay đi thì cái vật kia từ trong ngực nàng rớt xuống, ta thấy vậy nên lượm lại. Lúc đó còn không biết đó là cái gì, sau đó mang vào phòng cất, nghĩ là lần sau gặp sẽ trả lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-lenh-rat-ban/648936/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.