"Đại phu nhân, Tiểu Mai cầu xin ngài hạ thủ lưu tình, nể tình Tiểu Cúc là nha hoàn ngài sủng ái nhất, tha nàng đi" Tiểu Mai quỵ xuống đất cầu tha cho Tiểu Cúc.
"Đúng vậy, Đại phu nhân, nếu cứ đánh như vậy, Tiểu Cúc sẽ không toàn mạng, Tiểu Hoàn cũng van cầu phu nhân" Tiểu Hoàn cũng quỳ xuống theo Tiểu Mai.
"Cũng là bởi vì bình thường nó là nha hoàn ta sủng ái nhất, nên càng không thể tha. Ỷ vào sự tín nhiệm cùng sủng ái của ta mà làm ra loại chuyện này, đánh tiếp cho ta."
Thấy Tiểu Cúc bình thường thân như chị em gái bị đánh thê thảm như vậy, Tiểu Mai cùng Tiểu Hoàn không nhịn được chảy nước mắt, Tiểu Mai không đành lòng nhìn, quay đầu lại.
Bên kia bức tường Mộ Dung Hi Nguyệt đã sớm trèo qua, thấy Hách Liên Minh Kính vẫn còn cật lực vịn vách tường, treo ở phía trên, nhìn không nổi nữa "Thật là vô dụng, có một bức tường cũng không lên nổi." Xách cổ áo Hách Liên Minh Kính, dùng nội lực đem nàng qua.
"A ~~ "
Rầm ------
Hách Liên Minh Kính té nhào trên sân.
"Ui da!"
"Há há há ~" Mộ Dung Hi Nguyệt thấy Hách Liên Minh Kính bộ dạng chật vật, không nhịn được cười ra tiếng.
"Hừ hừ." Hách Liên Minh Kính nhổ cỏ trong miệng ra, nàng khẳng định là cố ý. Nếu không phải nơi này có sân cỏ, ta không phải là gảy xương rồi sao.
"Người nào dám xông vào Dương phủ!" Vũ quản gia phát hiện nhân vật khả nghi tiến vào, vội vàng mang mấy tên gia đinh đem hai người vây lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-lenh-rat-ban/648907/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.