Hản biết bộ phận này, chuyên chịu trách nhiệm dệt may riêng cho hoàng thất và quan lại, trình độ không thấp, Triệu Tĩnh vô thức muốn đi vào nhưng bị ngăn lại.
“Mẹ nó, đây không phải địa bàn của mình, thật sự là bị hạn chế ở khắp nơi!”
Ngay lúc Triệu Tĩnh chuẩn bị rời đi, một giọng nói quen thuộc vang lên: “Triệu đại nhân”.
Triệu Tĩnh quay đầu lại, trong lòng lập tức cảnh giác, nhưng ngoài mặt lại nhiệt tình chào hỏi: “Vương công tử, đã lâu không gặp”.
Người gọi hẳn lại là Vương Tam, người đã mời hẳn ăn bữa cơm ngay khi hắn vừa đến đế đô.
Trong lòng hắn cũng biết cái tên Vương Tam nhất định là giả, tên này có thể là thiếu gia công thử của vương công thừa tướng, không phải thứ mà một tên quan lục phẩm như hẳn có thể trêu chọc được.
“Triệu đại nhân đến nhận quan phục à?”. Vương Tam mỉm cười tiến tới, ôm một cái lồng chim có một con chim hoàng yến trong đó, khi nhìn thấy Triệu Tĩnh đang đứng trước cửa Cục Dệt, nên mới hỏi câu này.
Triệu Tĩnh lắc đầu cười nói: “Ta chỉ muốn đi vào xem thử. thôi”.
“Vào xem thử?”
Vương Tam vui vẻ: “Không phải chỉ là nơi dệt vải nhuộm vải thôi sao, tuy phẩm cấp không thấp nhưng cũng chẳng có gì thú vị cả”.
“Vậy cũng đúng, vậy ta không quấy rây Vương công tử nữa, ta cũng phải vội vàng trở về”.
Không muốn tiếp xúc quá nhiều với người trước mặt, Triệu Tĩnh đang định rời đi.
Nhìn bộ dạng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-lenh-de-su/3402803/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.