Một đám nha dịch và công nhân liên tục lui về sau: “Lão gia, lão gia...”
“Chuyện lớn như vậy sao không báo cho bổn quan, lão gia ta đang rất giận! Phạt mỗi người 10 văn!”, Triệu Tĩnh tức tối nói.
Trương Long có chút ấm ức: “Người đâu có bảo thứ này đáng sợ thế ạ!”
“Còn mạnh miệng à, phạt Trương Long thêm 10 văn! Tìm người trồng lại cho ta! Ngày mai không kịp rau để ăn là kiếm các ngươi hỏi tội!”
Mang theo sự buồn bực, Triệu Tĩnh về tới huyện thành, vừa vào thành đã vội tới kho dặn người cất kỹ lưu huỳnh và kali nitrat, tuyệt đối không được để gần lửa, khi không có hắn cho phép thì không kẻ nào được ra vào phòng đựng hai thứ này.
Về phần chế tác thuốc nổ thì không cần gấp, nguyên liệu đã có thì sợ gì.
Mấy trăm cân lưu huỳnh và kali nitrat này mà chế hết thành thuốc nổ thì Triệu Tĩnh sợ bản thân ngủ không yên giấc, đừng để ngày nào đó ngủ một giấc dậy là ở trên trời luôn rồi.
Về trong huyện nha, Cao Tuyền - quản lý nhân lực của nhà xưởng tại huyện Nguyên Giang cầu kiến.
Đây là “giám đốc” nhân sự do chính hắn phong, chuyên phụ trách quản lý, điều phối công nhân các xương, trong huyện này, Cao Tuyền đúng nghĩa dưới một người mà trên vạn người.
Đây cũng là tâm phúc từng đói bụng theo Triệu Tĩnh thắt lưng buộc bụng tới giờ.
Triệu Tĩnh ngáp một cái ra dấu bảo Cao Tuyền ngồi: “Chuyện gì nói đi!”
Cao Tuyền cung kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-lenh-de-su/3402745/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.