Được ăn ngon, tâm tình của Dương Tam cũng tốt lên không ít.
Từ Xuân Thâm đem bánh hoa quế đến cho cô rồi rời đi. Để lại Dương Tam thong thả ung dung ăn uống no say, sau khi ăn hết món bánh hoa quế cô còn có chút chưa đã thèm. Được rồi, lần sau nhớ phải hỏi Từ Xuân Thâm mua món bánh này ở đâu, tay nghề so với ngự trù trong cung không hề kém chút nào.
Khi mặt biển phản chiếu ánh hoàng hôn chiều tà thì cuối cùng con thuyền cũng thành công đến được đảo Huyền Nguyệt.
Dương Tam đứng ở mũi thuyền, nhìn hòn đảo nhỏ từ phía xa, sắc mặt có vài phần ngưng trọng.
Tuy rằng chưa lên đến đảo nhưng cô đã cảm nhận được linh khí trên đảo vô cùng nồng đậm, dường như có thể so sánh với động phủ của Thiên Tôn.
Đây chỉ là trùng hợp hay cô gặp phải vận may.
Tỉnh Ninh Vi thấp giọng nói: “Mọi người có để ý Phương Đồng Nguyệt hay không? Sắc mặt cô ta thật sự rất kém.”
Dương Tam khôi phục tinh thần, ánh mắt dừng lại trên người Phương Đồng Nguyệt. Khi nãy lực chú ý của cô đều bị linh khí trên đảo hấp dẫn, cũng không chú ý đến những người xung quanh.
Bây giờ cô mới nhận thấy, sắc mặt Phương Đồng Nguyệt đúng là trắng bệch như tờ giấy, môi không còn chút huyết sắc, mồ hôi trên trán tuôn ra như tắm. Tuy hiện tại thời tiết nóng bức, nhưng hầu hết mọi người đều ở trong phòng điều hòa, dù thế nào thì cơ thể cũng không thể toát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-hoc-dai-su-la-do-tham-an/2768893/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.