Bắc Bất Nhạc hít sâu một hơi, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại.
Hít vào, thở ra, hít vào, thở ra.
Bình tĩnh cái rắm ấy! Sao có thể bình tĩnh được cơ chứ, đó là tay áo càn khôn! Chính là tay áo càn khôn trong truyền thuyết! Là tuyệt học của Trấn Nguyên Tử.
Chiêu thức ấy của Dương Tam đã khiến Bắc Bất Nhạc chịu chấn động không nhỏ, pháp thuật trong truyền thuyết cứ như vậy xuất hiện trước mặt ông, khiến ông có cảm giác như đang sống lại huyền thoại ấy. Đương nhiên, trong suy nghĩ của ông thì cùng lắm Dương Tam cũng chỉ là một mạch đồ tôn của Trấn Nguyên Tử mà thôi.
Ánh mắt ông dừng lại trên người Dương Tam, ông có cảm giác mấy năm nay ông sống thật phí công. Đến một cô gái trẻ tuổi mà còn có thể sử dụng pháp thuật nhuần nhuyễn như vậy…
Lại nghĩ đến vừa rồi bản thân còn muốn nhận cô làm đệ tử, Bắc Bất Nhạc không khỏi có chút nóng mặt. Vừa nãy cô gái này nói sẽ thu nhận ông làm đồ đệ, thật đúng là không phải mạnh miệng.
Ông nhẹ nhàng ho khan một tiếng: “Không nghĩ đến cô lại là đồ tôn của vị kia, khó trách ánh mắt lại tốt đến vậy.”
Chỉ có đồ tôn chính tông mới có thể học được tuyệt kỹ tay áo càn khôn mà thôi.
Dương Tam cười tủm tỉm nói: “Quá khen, quá khen.”
Cái gì mà đồ tôn, cô chính là đệ tử chân chính có được hay không!
Từ Xuân Thâm nghe được Bắc Bất Nhạc thay đổi cách xưng hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-hoc-dai-su-la-do-tham-an/2768877/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.