Cùng lúc đó, trong nhà Kỷ Lam. Quỷ Đao Lao về nhanh hơn Kỷ Lam. Vừa về tới nơi, hắn kể lại tường tận toàn bộ việc mà cô đã làm. Sau khi nghe quỷ Đao Lao kể xong, Ngao An An tò mò nói, "Cái ông đại sư đó có thể nhận ra ngươi thông qua miêu tả có lẽ thật sự có chút bản lĩnh, đợi ông ta tới đây phải nhìn thử xem." Tuy rằng thế giới này không có người tu tiên nhưng quỷ đạo phổ biến, cô khá hứng thú với những kỳ nhân dị sĩ còn sót lại. Quỷ Đao Lao thấy bộ dạng vui vẻ của Ngao An An khi nghe đến vị đại sư kia. Trong lòng hắn thầm cầu nguyện cho vị đại sư ấy. Bị đại nhân "coi trọng", có lẽ sẽ phải trải qua một phen "tra tấn". Chúc may mắn cho cái vị muốn tới diệt đại nhân! Còn hắn ý à? Tất nhiên là theo sau đại nhân, đại nhân nói cái gì thì hắn làm cái đó. Một lúc sau, rốt cuộc Kỷ Lam cũng về tới, cô thật cẩn thận đặt hương nhang lên bàn trà trước sô pha. "Cái này mua cho hai người." "Ừm, phiền cô rồi." Ngao An An cười với Kỷ Lam, nụ cười này làm tim Kỷ Lam rét run. Cô hoàn toàn bị bất ngờ trước vẻ đẹp của Ngao An An. Quỷ nữ này thật sự quá đẹp - nét đẹp tự nhiên không tì vết. Lúc trước do quá sợ hãi nên không thể thưởng thức được vẻ đẹp của đối phương. Nhưng lần này đã an tâm hơn chút, lại bị vẻ đẹp của quỷ nữ này dọa rồi. Kỷ Lam làm người đại diện đã lâu, trong lòng bắt đầu phân tích. Nếu ở giới giải trí, chỉ dựa vào gương mặt này và thêm ít tác động nữa, việc nổi tiếng là điều vô cùng đơn giản. Nhưng ngay sau đó khi nghĩ đến thân phận cô gái này là một con quỷ, mấy ý tưởng của Kỷ Lam đều tắt ngủm. "Tôi phải đến chỗ Tôn Tiệp ở cùng cô ấy, bây giờ tôi có thể đi không?" Cô nhớ tới lời dặn của đại sư Liên, nếu quỷ muốn đi theo cô, lúc nào cũng có thể, cô vẫn nên nói với hai con quỷ này một tiếng. Cũng không biết chúng có để cho cô đi không nữa. Kỷ Lam thầm cầu nguyện trong lòng: cho tôi đi đi, cho tôi đi đi... "Cô tới chỗ Tôn Tiệp bởi vì ở nhà cô ta có quỷ phá phách, bây giờ quỷ cũng đến nhà cô cả rồi, cô đâu cần đi nữa, tôi còn rất nhiều chuyện muốn hàn huyên với cô nữa cơ!" Ngao An An hứng thú bừng bừng nói. Quỷ Đao Lao là quỷ, đối với cuộc sống của con người không thể giải thích được tỉ mỉ cặn kẽ, vẫn là tìm một con người để hỏi là tốt nhất. "Trò chuyện...trò chuyện cái gì?" Kỷ Lam bắt đầu lắp bắp. Mặc dù cô đã chấp nhận việc trên đời này còn có quỷ tồn tại, nhưng muốn cô nói chuyện phiếm với quỷ không phải hơi quá sao? "Nói về cô, thường ngày cô hay làm gì?" Ngao An An hỏi. Những thứ thấy được trên TV vẫn quá tẻ nhạt. "Chẳng hạn như?" "Bắt đầu nói từ ký ức của cô đi, lúc tuổi nào làm những việc gì?" Ngao An An suy nghĩ một lát mới mở lời. Aizzz! Thực ra trực tiếp đọc ký ức một người thì nhanh hơn. Có điều, cô nhận ra người ở thế giới này quá yếu ớt, sau khi bị cô lấy ký ức nhẹ thì biến thành kẻ ngốc, nặng còn có thể bỏ mạng. Tuy rằng Ngao An An cô không phải con rồng tốt đẹp gì nhưng cũng sẽ không coi mạng người như cỏ rác, cho nên cô vẫn nên ngoan ngoãn nghe người ta nói ra thì hơn. Kỷ Lam nghe Ngao An An nói vậy, gương mặt thoáng hiện lên sự kinh ngạc. Thật không ngờ cô ta lại hỏi cái này. Sau đó cô từ từ bình ổn tâm tình, Kỷ Lam bắt đầu nói, "Nhà tôi vốn ở nông thôn, từ nhỏ đều là gia đình dạy bảo, sau đó..." Ban đầu Kỷ Lam chỉ là nói qua loa, dần dần về sau cô lại chìm vào hồi ức. Để đến được ngày hôm nay cô đã trải qua rất nhiều chuyện. Kỷ Lam nghiêm túc kể lại, Ngao An An cũng nghiêm túc lắng nghe. Thời gian cứ vậy trôi qua rất nhanh, quỷ Đao Lao nghe đến phát chán nên đã chuồn ra ngoài đi dạo, chỉ còn lại Kỷ Lam và Ngao An An hai người như cũ một người nói một người nghe. "Sau đó tôi trở thành người đại diện, làm việc này được hai năm, hiện tại có trong tay hai người mới. Sự nghiệp diễn xuất của hai người này đều đang dần vào nề nếp. Tôn Tiệp chính là một người mới dưới trướng của tôi." Kỷ Lam nói xong, trộm nhìn nét mặt Ngao An An. Gương mặt Ngao An An vẫn như vậy, là một vẻ đạm mạc thản nhiên, khóe miệng tựa hồ hàm chứa một nụ cười nhưng thái độ của cô vẫn luôn không thay đổi. Ngược lại làm Kỷ Lam không nhìn ra sâu cạn. Dựa theo những người mà Kỷ Lam từng gặp ở giới giải trí mà nói, người như vậy chính là người khó đoán nhất, cũng không nên chọc vào nhất. "Theo như lời cô nói thì giới giải trí cũng rất thú vị, chỉ dựa vào ngoại hình mà có thể đạt được địa vị cao như vậy ở một quốc gia." Thông qua những gì Kỷ Lam nói Ngao An An coi như đã hiểu được việc đóng phim mà quỷ Đao Lao đã nói đến lần trước. "Cũng không hẳn chỉ dựa vào diện mạo. Người đó còn phải có thực lực và khả năng diễn xuất." Kỷ Lam phản bác lại. "Nhưng chính cô cũng thừa nhận nếu diện mạo hơn người thì ở giới giải trí luôn sẽ rất có lợi, không phải sao?" Ngao An An hỏi ngược lại. Kỷ Lam đúng là không còn cách nào phản đối lời này. Trong mắt con người thời đại giờ, diện mạo xinh đẹp có thể nói là một vũ khí quan trọng. Đặc biệt trong giới giải trí hiện nay hoàn toàn khác với trước đây, người chỉ đánh giá dựa vào khả năng diễn xuất thật sự quá ít. "Thật ra nhìn cô cũng khá xinh đẹp." Từ lần đầu Ngao An An nhìn thấy Kỷ Lam đã thấy gương mặt cô gái này không tồi. Kỷ Lam ngẩn người khi nghe Ngao An An khích lệ, hiển nhiên là cô không nghĩ tới quỷ nữ này vậy mà lại...khen cô? "Cảm ơn." Kỷ Lam đáp lại bày tỏ sự cảm kích. Mà lời này vừa nói xong thì bầu không khí đột nhiên an tĩnh trở lại. Đúng lúc này điện thoại của Kỷ Lam đổ chuông. Ngao An An lập tức nhìn qua, cô biết đây là di động, là một loại công cụ liên lạc ở khoảng cách xa. Nó còn tiện hơn cả phù chú và thạch ảnh đưa tin của bọn họ. Kỷ Lam nhìn màn hình nhấp nháy hai chữ Tôn Tiệp, cô vội vuốt màn hình trả lời. "Chị Kỷ, khi nào chị sang chỗ em được ạ?" "Bên chị có việc đột xuất phải xử lý rồi Tôn Tiệp, tạm thời chị không thể qua đó được." Kỷ Lam thoáng nhìn Ngao An An, sau đó từ chối Tôn Tiệp. Thực ra cô vô cùng vô cùng muốn chạy nhưng hiện thực không cho phép. "Không sao đâu chị Kỷ, một mình em chắc không sao đâu." Tôn Tiệp hơi dừng một chút rồi mới trả lời Kỷ Lam.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]