Chương trước
Chương sau
Tạ Vãn nhìn thẳng vào mắt Ngao An An, thẳng thắn bày tỏ: "Với gương mặt của cô mà không vào giới giải trí thì quả là một điều đáng tiếc."
Nghe những lời này, Ngao An An mỉm cười, được người khác khen ngợi nhan sắc mang lại cảm giác vô cùng thỏa mãn.
Nhìn gương mặt tươi tắn của Ngao An An, Tạ Vãn lại sững sờ.
Lúc cô ấy cười lên còn đẹp hơn!
Cô vội vàng cúi đầu đọc bình luận trên Weibo để tránh bị sắc đẹp của Ngao An An hấp dẫn.
Vừa nhìn xuống, cô liền bị thu hút bởi những bình luận bên dưới.
Điều này hơi khác so với những gì cô tưởng tượng.
Tại thời điểm này, có một tài khoản Weibo với số lượng comment bàn tán đông đảo đã vững vàng chiếm giữ vị trí đầu tiên.
"Cuộc đời mới của thiếu gia nhà họ Vương: Muốn thổ lộ với An An nữ thần, tôi muốn nói, trường hợp mà nữ thần nhắc đến chính là nhà tôi đây! Sự xuất hiện của nữ thần đã quét sạch sự xui xẻo đeo bám gia đình tôi mấy tháng nay. Nếu không tin, mọi người có thể đọc các bài đăng cũ trên Weibo để biết được quá khứ đen đủi của tôi. Điều cuối cùng muốn nói với An An nữ thần là chúng tôi vô cùng vô cùng vô cùng yêu cô!! Sau này tôi sẽ ủng hộ cô hết mình."
- Thật hay giả?
- Cho một like trước, sau đó nhấn vào Weibo xem sao.
- Đồng ý với lầu trên, cần kiểm chứng trước đã.
- ...
- Má ơi! Xem xong tôi tin rồi.
- Mấy bài viết cũ trên Weibo nói cuộc sống trước đây của bạn xui xẻo quá nhỉ? Nhưng đọc xong thì tôi thấy cũng khá đáng tin. Tôi không cảm thấy Ngao An An có thể bắt đầu lên kế hoạch cho chuyện này trước cả mấy tháng, không những mua chuộc được nhiều người như vậy mà còn có thể khiến bạn bị bóng rổ đập trúng hết lần này đến lần khác, ha ha ha ... Buồn cười quá.
- Ha ha, tôi là bạn học của chủ thớt, muốn chứng minh một chút, rõ ràng lúc đó một đám người đứng chung một chỗ, bên cạnh còn có người chơi bóng rổ, bóng rổ chọn ai không chọn lại cứ nhắm vào anh bạn học họ Vương này. Chuyện này xảy ra nhiều lần làm cậu ta nổi tiếng khắp trường, cuối cùng khiến cậu ấy phải xin nghỉ ở nhà. Nếu không tin, mọi người có thể vào Weibo tôi tìm tài khoản của trường chúng tôi, sau đó vào bài đăng của trường mà xem.
- Đọc bài lầu trên xong, tôi lại có thêm cơ sở để tin vào chuyện này rồi.
Thấy vậy, Tạ Vãn liền hứng thú bừng bừng chạy vào đọc Weibo của Vương thiếu gia.
Nhấp vào, lướt qua lướt lại một lúc, Tạ Vãn không nhịn được bật cười.
Cô đây tuyệt đối không phải là người thích cười trên nỗi đau của người khác đâu, ha ha.
#Cuộc đời mới của thiếu gia nhà họ Vương: Để kỉ niệm cuộc đời tôi đã bước sang trang mới, thoát khỏi vận rủi trước đây, tôi sẽ đổi tên.
#Cuộc đời mới của thiếu gia nhà họ Vương: Hôm nay ba tôi đã mời một vị đại sư lợi hại tới nhà, vừa nhìn đã ngẩn cả người, cô gái ấy chính là nữ thần trong lòng tôi! Điều quan trọng nhất là cuối cùng chuyện này đã được xử lí xong xuôi, tuy tốn mất hai trăm vạn nhưng rất đáng tiền!
#Cuộc đời mới của thiếu gia nhà họ Vương: Haizzz! Xui ghê, suýt nữa là đi đời nhà ma rồi, đành phải xin nghỉ học ở nhà thôi, chán quá!
#Cuộc đời mới của thiếu gia nhà họ Vương: Haizzz! Tệ thật, lái xe gặp tai nạn, phải dưỡng thương.
#Cuộc đời mới của thiếu gia nhà họ Vương: Haizzz! Đã tránh xa sân bóng rổ rồi mà vẫn xui xẻo như cũ.
#Cuộc đời mới của thiếu gia nhà họ Vương: Haizzz! Không muốn đến sân bóng rổ nữa, tại sao quả bóng cứ đập trúng mình không vậy?
#Cuộc đời mới của thiếu gia nhà họ Vương: Haizz! Gần đây mình gặp số con rệp hay sao á? Mọi thứ không hề suôn sẻ chút nào...
Tạ Vãn vẫn đang xem từng bài đăng một, thấy bài nào thú vị cô sẽ nhấp vào phần bình luận, quả nhiên phát hiện rất nhiều lời động viên an ủi Vương thiếu gia từ các bạn học cũ của cậu ấy.
Weibo của vị thiếu gia kém may mắn này thực sự tăng thêm độ tin cậy cho ví dụ của Ngao An An, cô cũng không tin những sự kiện rõ ràng đã từng trải qua như vậy có thể dễ dàng giả mạo.
Nghĩ vậy, Tạ Vãn tiếp tục lướt xuống dưới, Weibo của Vương thiếu gia không khỏi khiến tâm trạng người xem trở nên tốt hơn.
Trợ lý của Tạ Vãn đến để thông báo xe đã chuẩn bị sẵn sàng liền nhìn thấy một màn này, nữ thần Tạ Vãn nhà mình vừa xem điện thoại vừa cười đến run rẩy cả người.
Mà Ngao An An ngồi gần đó nghe tiếng cười của cô cũng ngẩng đầu lên liếc nhìn một cái, sau đó có chút bất đắc dĩ cúi đầu tiếp tục nhìn điện thoại.
Trợ lý đoán, nếu hai người đang quan tâm cùng một chủ đề, có lẽ cách phản ứng của họ không giống nhau!
"Chị Vãn?" Trợ lý nghĩ vậy, lên tiếng gọi.
Tạ Vãn nghe xong mới có phản ứng, ho nhẹ một tiếng, bình tĩnh khôi phục vẻ mặt nghiêm túc rồi hỏi: "Sao vậy?"
"Xe đến rồi, phải đi thôi."
"Ừm, tôi biết rồi." Tạ Vãn đáp, sau đó nhìn về phía Ngao An An: "Vậy tôi đi trước, ngày mai gặp lại."
"Ừm, ngày mai gặp lại." Ngao An An gật đầu với Tạ Vãn.
Tạ Vãn rời đi cùng với trợ lý, trong lúc đi thỉnh thoảng lại dán mắt vào điện thoại.
Ngay sau khi Tạ Vãn đi, Kỷ Lam cũng quay lại, nói xe đã chuẩn bị xong.
Ngao An An gật đầu, cất điện thoại rồi đi theo Kỷ Lam, Quỷ Đao Lao cũng nối gót theo sau, tất nhiên hắn ta không quên nhóm "đàn em" vừa mới thu được.
Lúc Quỷ Đao Lao lên xe, nhìn thấy đám quỷ phía sau cũng muốn vào, hắn thẳng thừng nói: "Các ngươi không ngồi xe được, bay đằng sau đi."
Nói xong, hắn đóng cửa một tiếng "rầm".
Đám quỷ phía sau ngơ ngác nhìn nhau.
Cùng là "quỷ" mà sao phân biệt đối xử vậy!
Trong xe, nhìn Quỷ Đao Lao như đang nói chuyện với khoảng không trước mặt, trong lòng Kỷ Lam thấy bất an, không nhịn được hỏi: "Ngươi đang nói chuyện với ai?
Quỷ Đao Lao tỏ vẻ thần bí liếc nhìn Kỷ Lam: "Cô sẽ không muốn biết đâu."
Ngao An An: "..."
Đồ ngốc.
Kỷ Lam: "..."
Nghe hắn nói vậy là cô thừa biết rồi!
Lần sau cô không bao giờ thắc mắc nữa đâu. Tự biết trong lòng là đủ rồi.
Y như rằng, sắc mặt Kỷ Lam hết chuyển xanh lại đỏ.
Cả nhóm mau chóng trở về khách sạn ở gần trường quay.
Buổi tối trong phim trường, đèn đuốc sáng trưng, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
Các diễn viên và nhân viên đoàn làm phim vừa làm việc xong đã tụm năm tụm ba ăn liên hoan ở khách sạn gần đó, càng làm cho không khí thêm phần sôi động.
Vì buổi quay phim của "Tầm Tiên" sẽ được quay sớm vào ngày mai nên đoàn phim không sắp xếp tiệc liên hoan, nếu có cũng chỉ tổ chức riêng.
Ngao An An chọn ở trong phòng đóng cửa từ chối tiếp khách, vì vẫn còn một đám quỷ đang chờ cô giải quyết.
Lúc này, bên trong phòng.
Nhóm quỷ được đưa về đang đứng thành hàng dưới sự sắp xếp của Quỷ Đao Lao, đứng chen chúc chật kín căn phòng.
Kỷ Lam không nhìn thấy đám quỷ, nhưng nhìn Quỷ Đao Lao nói chuyện với không khí, sau đó luôn tay sắp xếp chỗ, khóe miệng cô không khỏi giật giật.
Đây là thật sự sợ cô bị dọa hay là cố tình dọa cô sợ đây?
"An An, tôi về nghỉ đây, không làm phiền các...các cô, đúng lúc tôi vừa gặp vài người bạn trong giới, chúng tôi ra ngoài tụ tập một lát." Kỷ Lam suy nghĩ một lúc, cảm thấy mình phải rút lui sớm.
Nhìn tình hình này, chỉ sợ trong phòng có quá nhiều quỷ, cô cũng không muốn bản thân trở nên khó coi, không bằng tụ tập bạn bè một chút, trao đổi tâm tình, cũng là tranh thủ giành cho nghệ sĩ của mình nhiều cơ hội hơn.
"Ừm." Ngao An An gật đầu với Kỷ Lam, kế tiếp cô thật sự rất bận, đám quỷ này không phải chỉ có một hai con, cũng không biết phải giải quyết cho đến khi nào, tốt hơn là cho Kỷ Lam về trước nghỉ ngơi.
Cô cho rằng, dù Kỷ Lam đã chấp nhận sự tồn tại của quỷ nhưng vẫn phải mất một thời gian dài mới quen được, như Kỷ Lam bây giờ thì khả năng chịu đựng của cô ấy đã được coi là khá tốt rồi.
Nhưng khi vừa bước tới cửa, Kỷ Lam chợt nhớ ra điều gì đó, nói với Quỷ Đao Lao: "Ngươi đi ra ngoài với ta, lát nữa đợi lúc mọi người không chú ý thì lại vào."
Quỷ Đao Lao khó hiểu nhìn Kỷ Lam, sao phải phiền phức như vậy?
"Nếu để mọi người biết đêm khuya mà An An ở chung phòng với trợ lý nam thì có thể gặp rắc rối to đấy. Nhân viên khách sạn phức tạp, nếu sự việc bị truyền ra không biết sẽ thành cái dạng gì." Kỷ Lam giải thích.
Chuyện này trước kia không hiếm lạ, thường xảy ra giữa nam diễn viên và nữ diễn viên hoặc giữa nam diễn viên và trợ lý.
Nhưng Ngao An An mới ra mắt, tốc độ nổi tiếng lại rất nhanh, bởi vì cô không phải người cho nên tác phong làm việc không có chút kiêng dè, làm cho người đại diện của cô phải lo lắng đủ đường.
Haizz! Kỷ Lam thấy mình sắp giống như một bà mẹ già rồi, quản lý một nàng nghệ sĩ tính khí thất thường lại kì quặc khác người.
"Ồ." Quỷ Đao Lao đối với những chuyện có thể gây ảnh hưởng đến Ngao An An vẫn rất nghe lời.
Hắn đi theo Kỷ Lam ra khỏi phòng Ngao An An. Kỷ Lam đi thẳng ra thang máy, về phần quỷ Đao Lao, hắn trở về phòng mình trước, sau đó biến thành hình dáng quỷ, bay trở lại phòng Ngao An An.
Tại thời điểm này, đám quỷ đã bắt đầu chia sẻ với Ngao An An những tâm nguyện của họ.
"Tôi không còn con cháu nữa. Ngôi nhà trước kia của tôi đã bị phá bỏ để xây lại. Tro cốt của tôi vẫn còn ở dưới nhà. Khi đứa con của gia đình đó còn nhỏ, tôi vẫn thường xuyên chơi đùa cùng nó! Về sau, sợ điều đó sẽ ảnh hưởng đến đứa trẻ nên tôi quyết định rời đi, cứ lang thang vô định như thế. Giờ hi vọng họ có thể làm lễ siêu thoát cho tôi, khi bọn họ cúng bái tổ tiên, tôi cũng được hưởng một chút hương khói. không còn là cô hồn dã quỷ nữa".
"Lúc còn sống, tôi là kẻ mê bài bạc, thua cược phải gán hết tài sản gia đình, nợ nần chồng chất. Tôi chết rồi thì vợ con phải gánh hết, trong lòng tôi đau khổ, vương vấn trần gian, tôi bỏ lỡ cơ hội đầu thai nhưng tôi không hối hận. Điều hối hận duy nhất là đã liên lụy đến những người tôi yêu thương, cho nên tâm nguyện của tôi là muốn được trả hết nợ nhân gian, để vợ con được sống tốt".
"Tôi tự tử, không làm tròn đạo hiếu, tôi muốn trở về phụng dưỡng cha mẹ, nhưng sợ tôi là quỷ sẽ làm ảnh hưởng đến thân thể bọn họ".
"Tôi cũng muốn trở về gặp gia đình. Tôi đột ngột qua đời vì thức khuya làm việc, còn rất nhiều chuyện mà tôi chưa kịp nói với bọn họ."
"..."
Nhóm quỷ lần lượt nói.
Lúc nói xong, vẻ mặt họ dần dần mất đi vẻ âm u vốn thuộc về quỷ, lại có thêm chút hơi người.
Có lẽ do nhiều nguyên nhân mà hầu hết quỷ ở đây đều là người mới qua đời, phần lớn người thân của họ đều còn sống, vì vậy trong lòng họ thương nhớ gia đình.
Còn những lão quỷ khác, bọn họ không nhớ rõ mình đã chết bao nhiêu năm, nguyện vọng của họ đơn giản hơn, là được ăn một bữa cơm ngon, mặc bộ quần áo mới, những điều nhỏ nhặt nhất cũng có thể khiến họ khát khao mong mỏi.
Cho nên khi nghe một con quỷ nói rằng anh ta muốn ăn một bữa thật ngon, Ngao An An đã rất ngạc nhiên, càng thấy rõ ý nghĩa của bốn chữ "cuộc sống muôn màu".
Sau đó, đủ loại yêu cầu kỳ lạ lần lượt được nhóm quỷ đưa ra, Ngao An An cẩn thận ghi lại tất cả, dự định khi nào có thời gian sẽ đưa bọn họ đi hoàn thành từng điều một.
Chẳng mấy chốc, trong phòng chỉ còn lại vài con quỷ chưa lên tiếng.
Những con quỷ này không ồn ào tranh giành với đồng bọn, mà khí tức trên người họ lại âm u hơn những con quỷ khác, thậm chí trong số đó còn có một đứa trẻ đi theo sau một quỷ nữ, trong mắt nó có vài phần oán hận.
Nghĩ đến yêu cầu của bọn quỷ lúc trước, lại nhìn nhóm quỷ còn lại này, trong lòng Ngao An An đã nắm chắc vài phần.
"Còn các ngươi thì sao?" Ngao An An nhìn chúng, hỏi.
"Cô giúp bọn họ hoàn thành trước đi rồi hãy lo đến chúng tôi, chuyện của chúng tôi không đơn giản như vậy." Một con quỷ đứng lên đại diện nói.
Tâm nguyện của bọn họ rõ ràng khó thực hiện hơn nhiều, tốt hơn nên để lại giải quyết sau cùng, hơn nữa vấn đề của họ không phải chỉ nói dăm ba câu là có thể giải thích rõ ràng được.
Ngao An An thấy sự sự kiên trì của họ thì cũng không nói gì, bảo Quỷ Đao Lao đưa họ đi.
Sau khi ra khỏi phòng, một đội ngũ quỷ đông đúc lập tức vây quanh Quỷ Đao Lao.
"Quỷ tướng đại nhân, khi nào mới có thể bắt đầu hành động?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.