Kỷ Lam suy nghĩ gì đó nhìn Ngao An An, lại nhớ đến hành động của đối phương khi lần đầu tiên gặp: "Nếu cô muốn mua gì đó thì lần sau tôi đưa cô đến trung tâm thương mại, ở đó có kim cương và đủ loại đá quý, tất cả đều rất lấp lánh."
"Thật ư?" Nghe được lời này, đôi mắt của Ngao An An lập tức sáng lên, nhìn về phía Kỷ Lam.
Kỷ Lam nhìn vào mắt Ngao An An, cảm thấy đôi mắt này giống như đá quý vậy, lóng lánh đến lóa mắt.
"Đương nhiên là thật, nhưng không thể cứ cầm nó rồi biến mất đâu đấy. Giờ cô có tiền rồi, có thể mua được ít đá quý." Kỷ Lam hoàn hồn thoát khỏi ánh mắt đó, và không quên nhắc nhở Ngao An An.
Cô sợ Ngao An An thấy được thứ mình thích sẽ ngang nhiên lấy đi.
Đến lúc đó chắc chắn xảy ra chuyện lớn!
Nghe Kỷ Lam nói vậy, đáy mắt Ngao An An hiện lên sự ngượng ngùng khẳng định: "Đã hiểu, sau này nếu tôi muốn gì nhất định dùng tiền để mua."
Lần đó cô mới đến chưa hiểu về thế giới này, đúng lúc lại thấy đèn thủy tinh rực rỡ xinh đẹp, nhất thời không kiềm chế được, chuyện tiếp đó thế nào chắc khỏi cần nhắc lại...
Giờ khắc này, Ngao An An nhận ra tiền là một thứ rất có giá trị.
Nghĩ ngợi một chút, Ngao An An nhìn Kỷ Lam nói: "Về sau tôi nhất định cố gắng kiếm tiền, chị nhớ phải để ý xem có viên kim cương nào đặc biệt đẹp đặc biệt lấp lánh không, tôi muốn mua."
Kỷ Lam: "..."
Lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-hoc-dai-su-khong-phai-nguoi/1161136/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.