"Đúng vậy, là một nhà hàng gần đây, rất khó đặt chỗ, mà món ăn chỗ họ rất đặc sắc..." Người phụ trách công trường lập tức khen ngợi không ngớt. "Đi." Còn không đợi đối phương nói xong, Ngao An An đã đưa ra quyết định. "Được được được, mời." Người phụ trách thấy Ngao An An đồng ý, lập tức vui mừng dẫn đầu, quỷ Đao Lao làm vẻ tất nhiên đi theo sau lưng Ngao An An. Nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, trong đầu đại sư Liên không khỏi nghĩ đến cảnh tượng ăn cơm với Ngao An An ngày hôm qua. Bụng không đáy! Đại sư Liên lắc đầu bất đắc dĩ, vẫn là đi theo. Một lúc sau, nhóm Ngao An An đã tới nhà hàng. "Xin hỏi có bao nhiêu người ạ?" Người phục vụ thấy Ngao An An đi vào nên bất giác hỏi. "Bốn người." Người phụ trách vô thức tính thêm quỷ Đao Lao bên người Ngao An An. "Còn một người lát sau mới đến sao ạ?" Người phục vụ nhìn ba người trước mặt, hỏi thăm. "Ây.. Đúng vậy, cũng không biết lúc nào hắn tới, trước tiên cứ ba người đi!" Người phụ trách công trường kịp phản ứng lại lập tức. "Vâng, mời đi bên này." Người phục vụ đưa họ đến phòng đã đặt trước. Sau khi vào phòng, người phụ trách lập tức cầm thực đơn đưa cho Ngao An An, "Đại sư Ngao, mọi người gọi trước đi." Ngao An An nhận lấy không hề khách khí, sau đó gọi vài món rồi đưa thực đơn cho đại sư Liên, ông gọi vài món rồi chuyển qua cho người phụ trách. "Còn vị này?" Người phụ trách hỏi quỷ Đao Lao, tranh thủ quan sát hắn, sau đó phát hiện quỷ này gần giống với những người bình thường, chỉ là có chút xanh tái. "Không cần, tôi không ăn cái này." Quỷ Đao Lao từ chối. "Được rồi, vậy tôi gọi món đây." Người phụ trách thu hồi tầm mắt, sau đó gọi người phục vụ đặt món. Sau khi gọi món xong một hồi, từng món ăn tinh tế lần lượt đưa lên. Vừa bắt đầu ăn, một lần nữa Ngao An An bị những món ăn ngon chinh phục. Cô cảm thấy những thứ mình ăn ở thế giới này thực sự càng ngày càng ngon, dường như trên đời này vẫn còn rất nhiều món ngon đang chờ cô khám phá. Nhìn vẻ mặt hưởng thụ của Ngao An An, khẩu vị của người phụ trách và đại sư Liên cũng vô thức tốt hơn. Thấy ba người ăn uống vui vẻ, quỷ Đao Lao tiếp tục nhân cơ hội này đi loanh quanh bên ngoài, từ phòng này sang phòng khác tìm thú vui. Cứ như vậy, lúc đến một phòng mới, không ngờ lại gặp được người quen. Nhìn người này, trong lòng quỷ Đao Lao lặng lẽ giơ ngón cái cho Ngao An An. Đúng là thiết khẩu trực đoạn! (*) (*)Thiết khẩu trực đoạn: Một thành ngữ tiếng Trung, mô tả một dự đoán chắc chắn và chính xác. Nó thường được sử dụng để mô tả các nhà tiên tri, thầy bói. * * * Kỷ Lam đang ăn cơm với người bạn cũ Chu Thế Tân sau buổi thử vai, thuận tiện hỏi về tình hình của hai nghệ sĩ. "Kỷ Lam, hai nghệ sĩ của cô không tệ, nhưng họ không phù hợp với yêu cầu của nhân vật lần này, tôi xin lỗi." Chu Thế Tân trực tiếp xin lỗi. "Không sao, lần sau chúng ta sẽ có cơ hội làm việc cùng nhau." Kỷ Lam lắc đầu rồi lơ đãng hỏi: "Nhân vật nữ thứ tư của anh cần yêu cầu gì?". "Thực ra cũng không có yêu cầu gì, chỉ là cảm giác, trước mắt thì những cô gái này đều không đem lại cảm giác người nữ thứ tư mà tôi cần." Chu Thế Tân suy nghĩ một chút rồi nói. "Vậy ttôi chúc anh sớm tìm được nữ thứ của mình." Kỷ Lam mỉm cười chúc anh, trong lòng cũng bỏ qua chuyện này, cô biết nguyên tắc chọn vai của người bạn cũ này. "Cũng chúc cô thuận lợi, nhưng tôi đã gặp qua hai người nghệ sĩ của cô, nếu lần sau có vai thích hợp, tôi sẽ xem xét nghệ sĩ của cô nhiều hơn." Chu Thế Tân cũng thuận theo khi thấy thái độ của Kỷ Lam. "Được rồi, tôi đợi tin vui từ anh." Kỷ Lam nâng ly nhận lời bảo đảm. Hai người cụng ly. Kỷ Lam vừa định uống rượu thì đột nhiên nhìn thấy một người trong phòng, không, là một con quỷ. "Khụ khụ khụ..." Kỷ Lam ngay lập tức bị sặc. Tại sao con quỷ bên người Ngao An An lại ở đây? "Sao vậy?" Chu Thế Tân lo lắng hỏi vì thấy Kỷ Lam đột nhiên sặc giống như bị thứ gì làm cho giật mình. "Không.. không sao đâu, chỉ là tôi vừa nghĩ đến một chuyện đáng sợ." Kỷ Lam giải thích rồi liếc nhìn quỷ Đao Lao, ám chỉ. Đột nhiên xuất hiện, không bị dọa sợ mới là lạ. "Đại nhân đang ăn ở phòng bên." Quỷ Đao Lao biết ý của Kỷ Lam, nhếch miệng cười để lại một câu. Trong lòng Kỷ Lam đã đoán ra rồi, chỉ là nhận được xác nhận từ miệng quỷ Đao Lao mà thôi. Đồng thời, cô cũng nghĩ đến câu Ngao An An đã nói với cô trước khi ra khỏi nhà vào buổi sáng, "Lát gặp." Bây giờ họ thực sự đang ở trong cùng một nhà hàng, đợi một hồi sẽ gặp mặt, quả là ứng với câu nói kia. Vào lúc này, hình tượng Ngao An An trong mắt Kỷ Lam đột nhiên trở nên thật to lớn, cảm giác thực lợi hại. Nghĩ đến đó, Kỷ Lam lấy điện thoại di động ở bên cạnh gọi cho Ngao An An. Bên kia, điện thoại của Ngao An An đổ chuông. Nhìn cái tên nhấp nháy trên điện thoại, Ngao An An đặt đũa xuống, nhanh chóng nghe điện thoại. "Kỷ Lam, có chuyện gì vậy?" Ngao An An trực tiếp hỏi, bất giác chớp chớp mắt, rồi tựa hồ ý thức được đã đến thời điểm cô gặp Kỷ Lam. Ngay sau đó, giọng nói của Kỷ Lam từ đầu bên kia của điện thoại truyền tới, "Em đang ở đâu?" "Em đang ăn cơm!" Giọng Ngao An An mang theo chút vui vẻ, cô vô cùng hài lòng về bữa cơm này, mùi vị quả thật không tệ. "Em ăn ở đâu?" Mặc dù Kỷ Lam hỏi, nhưng giọng nói không hề mang theo sự tò mò. Ngao An An lập tức nhìn xung quanh, nhưng không thấy bóng dáng của quỷ Đao Lao đâu, trong lòng đã có suy đoán, hơi nhướng mày nói: "Chị cũng đang ở cùng chỗ em ăn cơm?" Kỷ Lam ở đầu bên kia lúng túng, cô sao lại cảm thấy Ngao An An thật thần cơ diệu toán thế này! Làm sao bây giờ? Đột nhiên cảm thấy mình ở trước mặt Ngao An An thực không có bí mật gì. Nghĩ đến đây, Kỷ Lam chỉ có thể chủ động báo phòng của mình, "Đúng vậy, chị đang ở phòng Nguyệt Mãn."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]