Trịnh Bân lúc này không ở trong phòng. Cậu đang men theo cầu thang đi xuống tầng một sảnh chính.
Hẳn mọi người đang thắc một người mắc chứng chướng ngại giao tiếp như Trịnh Bân sao lúc này lại đi ra ngoài, không lẽ cậu ấy dùng đến kỹ năng phối hợp rồi?
Nhưng nếu dùng kỹ năng rồi thì kì thi ngày mai phải làm sao. Sự tình như thế nào thì chúng ta cùng quay lại mười lăm phút trước.
"Cái gì! Cậu muốn tôi đi ra ngoài?" Trịnh Bân hoảng hốt.
"Đúng vậy, cậu phải ra ngoài. Tiết mục tặng lễ vật của Trịnh lão không thể thiếu phần chúng ta được."
"Nhưng cậu muốn tôi đi ra như thế nào khi không có sự trợ giúp của kỹ năng?"
Còn nghĩ Tiểu Bảo Bối có kế hoạch gì chứ, thế mà vẫn vẫn bắt cậu ra ngoài. Không có kỹ năng cậu không thể gặp người đâu, sẽ doạ người khác cũng như doạ cả bản thân luôn đấy.
"Cái này tôi biết chứ. Tôi có cách khiến cậu không cần xài kỹ năng mà vẫn có thể đi ra ngoài. Cậu phải tin tôi chứ? Hơn nữa nếu tặng xong lễ vật cho Trịnh lão sẽ được thưởng ít thứ hay ho nha. Cậu không muốn sao?"
Những lúc như thế này chỉ có phần thưởng mới dụ được ký chủ đà điểu của nó thôi. Tiểu Bảo Bối nó làm một hệ thống xứng chức thật không dễ dàng.
"Vậy phải làm thế nào?" Trịnh Bân thoả hiệp. Phần thưởng của hệ thống gần như đều là đồ tốt, cậu không muốn lỡ mất phần thường này.
"Trịnh Bân, cậu nhớ nguyên nhân gây nên chứng bệnh của mình chứ? Cậu quá để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-hinh-su/164964/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.