Hôm nay là một ngày quan trọng của Trịnh gia. Từ sáng sớm bên ngoài khuôn viên biệt thự đã rất náo nhiệt. Người làm được điều động hết toàn bộ hiện đang tất bật chuẩn bị cho tiệc mừng thọ sắp diễn ra vài tiếng nữa. Trịnh Hâm cố tình dậy sớm hơn một ngày, không chỉ ăn mặc tươm tất mà còn giúp đỡ đại quản gia quán xuyến việc chuẩn bị. Trong mắt mọi người, Trịnh Hâm là một vị tiểu thư hoàn mỹ dịu dàng, xinh đẹp và tốt bụng, không ngại thân phận mà sảng khoái giúp đỡ người khác. Đâu giống như ai kia, bất tài còn không có chí tiến thủ, tính tình lại bết bát như vậy, ai mà ưa cho nổi. Người ta tuy là đại tiểu thư nhưng có ý thức dậy sớm phụ trợ mọi người, còn ai kia chắc vẫn đang yên giấc như không có chuyện gì xảy ra. Nhiều người vốn đã không có thiện cảm trong lòng nay có tầng so sánh như vậy thì càng ghét Trịnh Thành Hi hơn. Bọn họ đều cảm thấy tiếc nuối cho nhị tiểu thư. Nếu cô sinh ra là con trai hoặc Trịnh gia cho phép con gái làm gia chủ thì tốt rồi. Bởi có nghĩ thế nào thì chẳng ai yên tâm giao phó cả đại gia tộc cho một tên vô dụng cả. Trịnh Bân hiện tại đúng là vẫn đang ngọt ngào ngủ. Đêm hôm qua do sự hứng phấn sau khi hoàn thành nhiệm vụ nên cậu không cách nào ngủ sớm được. Tuy Tiểu Bảo Bối vẫn không tiết lộ cách ứng phó cho tiệc mừng thọ hôm nay, nhưng sau mấy ngày chung đụng Trịnh Bân đã sớm tin tưởng Tiểu Bảo Bối sẽ không hại mình rồi.
Trịnh Bân ngủ đủ liền tự giác dậy. Vươn đôi vai nhức mỏi vì thói quen nằm đúng một tư thế, cậu cực kì có tinh thần đi làm vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo ngủ. Hiện tại Trịnh Bân đã là Huyễn Hình Sư cấp một, biển tinh thần cũng trải rộng một đoạn nhất định, so với thời điểm mò mẫm ban đầu đúng là một trời một vực. Cậu cũng không quên hôm nay là ngày gì, lại nhìn đồng hồ đã điểm tám giờ sáng, tiệc mừng thọ cũng nên bắt đầu, vậy mà không có ai đến tìm cậu. Chuyện này là sao nhỉ? “Hẳn là cậu không biết mấy hôm bị cấm túc bên ngoài đã xảy ra chuyện gì nhỉ?” Tiểu Bảo Bối hắc hắc cười “Hôm nay sẽ không có ai gọi cậu đâu. Vì đây là ý định của Trịnh lão.” “Ý cậu là sao?” Mấy ngày nay xảy ra chuyện gì? Trịnh Bân cảm thấy khó hiểu. Hôm nay là ngày mừng thọ của Trịnh lão, dịp quan trọng như vậy không thể thiếu một người con cháu nào. Tại sao Trịnh lão lại không muốn để cậu xuất hiện chứ? Tuy Trịnh Bân cảm thấy không cần tham gia buổi tiệc này là chuyện tốt, nhưng cậu lo lắng nếu làm vậy mọi người sẽ càng nghĩ xấu về mình. Trịnh Bân không hề muốn điều đó xảy ra. “Cậu mở tinh võng lên thì biết” Tiểu Bảo Bối ra vẻ thần bí, còn tốt bụng giúp Trịnh Bân kết nối với tinh võng thông qua máy thông tin tìm ra bài đăng gây xôn xao gần đây. Trịnh Bân nhìn thấy bài đăng thì dở khóc dở cười. Thì ra người gây hoạ là Mạnh Dật Hiên, nhưng nhân vật chính bị quan tâm là Trịnh Bân cậu. Việc nam chính Tần Liệt thách thức cậu đã bị Mạnh Dật Nhiên đưa lên tinh võng mở cá cược. Mọi người đều chém đinh chặt sắt khẳng định Trịnh Thành Hi không thể vượt qua kì đầu vào chuyên ngành thiết kế sư, cộng thêm nhân tố ứng cử viên cho hạng nhất là Ninh Duật ở đấy, thì sao có thể thắng Tần Liệt được. Nhờ kí ức của Trịnh Thành Hi và cốt truyện của “Ma pháp tinh tế” nên Trịnh Bân khá hiểu rõ về nhân vật Ninh Duật này.
Nếu nói Trịnh Thành Hi là nhân vật hi sinh qua đường thì Ninh Duật chính là boss phản diện cuối cùng nhằm cản trở hạnh phúc nam nữ chính. Con người này là một thiên tài nhưng lại điên cuồng chấp nhất trong truyện tình cảm. Lúc nhỏ Ninh Duật từng một lần bị bắt cóc, sau đó được người cứu ra. Người cứu cậu ta chính là Tần Liệt, tác giả không quản máu chó ngập mặt nên cố tình thiết kế Tần Liệt mới ít tuổi đã có thể đối đầu với kẻ xấu gian ác, còn cứu được Ninh Duật ra. Đây có lẽ là một trong những cái bug mà Trịnh Bân không hiểu nổi trong truyện. Nhớ mãi không quên ân nhân cứu mạng, lại biết người ta còn là thiên tài giống mình, Ninh Duật từ cảm kích chuyển thành một loại chấp nhất muốn có được đối phương. Nhưng cậu ta không ngờ khi lần nữa gặp lại đối phương chẳng nhận ra mình là ai. Vừa hổ thẹn lại vừa thất vọng, nhưng kiêu ngạo của Ninh Duật không cho phép cậu tự bỏ. Ninh Duật nhiều lần tìm cơ hội tiếp cận nam chính, trong sáng ngoài tối thiết kế hãm hại nữ chính, để kết cục cuối cùng bị xử bắn cả nhà vì tội cấu kế văn minh cao tầng gây náo loạn tinh hệ Từ Á. Trịnh Bân lúc trước đọc tiểu thuyết cũng khá tiếc nuối cho nhân vật này. Cậu biết trong tiểu thuyết, dù nhân vật phản diện có tài giỏi đến mấy cũng không được kết cục tốt, suy cho cùng do tác giả thiết kế bọn họ có đầu óc thông minh là thế, nhưng khi đối đầu nhân vật chính đều biến thành không não hết, như vậy mới dễ cho nhân vật chính xử trí. Thế nên, nếu ngay từ đầu Ninh Duật không vì yêu mà chấp nhất đến điên khùng, kết cục của cậu cũng không thảm như vậy. Nhưng nhắc đến nhân vật này Trịnh Bân mới nhớ đến một tình tiết, trước đó Trịnh Thành Hi hãm hại Trịnh Hâm là do có Ninh Duật giật dây, kể cả kết cục thảm hại sau này của Trịnh Thành Hi cũng có một phần Ninh Duật góp vào, bao nhiêu tiếc nuối trước kia của cậu liền bay hết sạch. Hừ, nếu là nhân vật phản diện thì cứ tiếp tục làm tốt vai trò của mình đi, nhưng đừng hòng động đến Trịnh Bân lần nữa. Trịnh Bân hiện tại rất trân trọng sinh mạng này, vì nó là cơ hội duy nhất để cậu quay trở lại. Trịnh Bân sẽ không để thảm cảnh của Trịnh Thành Hi rơi trên người mình đâu, nhất định là vậy. “Nhưng mà Tiểu Bảo Bối, chúng ta cứ ở không trong phòng sao? Tôi cảm thấy chuyện này không tốt đâu?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]