Trịnh Bân thật vất vả mới sắp xếp được chỗ ở cho ba con dị thú trong vòng không gian thú cưng. Tiểu Ảnh bị đưa vào môi trường mới ban đầu không quá thoải mái, còn đi lòng vòng kiểm tra xem có mối nguy hiểm tiềm tàng hay không.
Chẳng bù cho Tiểu Bạch và Tiểu Hắc, hai đứa như thể khám phá ra đại lục mới mặc sức chạy nhảy.
Vì đây là không gian chuyên dụng cho thú cưng nên Trịnh Bân không phải đám dị thú phải thiếu thốn thứ gì. Chiếc vòng sẽ căn cứ theo chủng loài dị thú thu nhận mà hình thành môi trường ở phù hợp.
Cho nên, lần đầu Trịnh Bân sử dụng ý thức tiến vào không gian, đã phải giật mình bởi khoảng rừng rậm được tạo dựng sống động như thật.
Phần Ảnh Lang đã lo xong, Trịnh Bân nghĩ tới ngày mai có thể rời khỏi Ảnh Lam để về nhà thì thao thức không thể chợp mắt. Cậu cứ xoay ngang lại xoay dọc, cuối cùng quyết định không ngủ nữa mà chạy ra bên ngoài săn một ít thú hạch để điêu khắc Ori.
Chẳng mấy chốc thì trời đã hửng sáng, Trịnh Bân một đêm mất ngủ nhưng tinh thần cực kỳ no đủ, đây là do cậu chưa từng quên việc rèn luyện tinh thần lực và thể năng.
Sau khi tìm được một bãi đất trống, Trịnh Bân mới triệu hồi Ám Vân ra.
"Ám Vân, mở khoang điều khiển."
[Đã tiếp nhận thông tin. Xin chào ngài, Trịnh thiếu.]
Giọng nói máy móc của Ám Vân vang lên, đồng thời nắp khoang điều khiển trước ngực nó cũng được mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-hinh-su-2/2736082/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.