“Được rồi!” Đạo diễn Phương thông qua camera xác định cảnh quay không còn vấn đề gì nữa mới chịu buông tha cho Trịnh Bân và Triệu Quang Sơn.
Trịnh Bân không nhớ nổi mình đã phải nhảy lên nhảy xuống từ trên cây bao nhiêu lần nữa rồi.
Còn may thể lực của cậu tốt, ngoài tổn thất một chút tinh lực thì không vấn đề gì.
So với cậu, Triệu Quang Sơn xem chừng còn thảm hơn nhiều. Nhìn sắc mặt của gã mà xem, cố gắng nặn ra nụ cười khó coi, trong lòng đã đảo qua tổ tiên nhà Trịnh Bân mấy lần rồi đấy nhỉ?
Phải nói sao ta, do gã tự làm tự chịu thôi.
Triệu Quang Sơn vội lấy lí do cần nghỉ ngơi cho cảnh quay tiếp theo nên mang theo đoàn người của mình rời khỏi trường quay. Trịnh Bân chỉ ước gã đừng quay lại, tiếp theo cậu phải chuẩn bị tinh thần để quay cảnh chiến đấu với Hoàng Hiểu Lệ.
“A Tâm, cô cần nghỉ ngơi một chút hay không?”
Ngoài thời điểm quay phim, bình thường đạo diễn Phương vẫn là người dễ nói chuyện. Ông lo Trịnh Bân có thể vì cảnh quay vừa rồi mà cảm thấy nhụt chí.
“Không cần, cảnh quay vừa rồi đã làm mất nhiều thời gian của mọi người rồi. Tôi có thể quay tiếp được.”
“Cô thật sự ổn chứ?” Đạo diễn Trần là người chấm Trịnh Bân cho tác phẩm tiếp theo của mình nên càng đặc biệt để ý cậu hơn so với ông bạn.
“Tôi ổn.”
Tuy công việc đóng phim này rất khiêu chiến tinh lực của Trịnh Bân, nhưng tôn chỉ của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-hinh-su-2/2690083/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.