Ninh Duật gần đây rất bận lòng một chuyện.
Lão quản gia nhà họ Trịnh giống như phát điên ngày nào cũng đến tìm sư phụ xoát độ tồn tại.Tuy rằng mỗi lần đều bị Ninh Duật dùng mọi lí do chặn ngay từ cửa, nhưng sức kiên nhẫn cũng có giới hạn thôi.
Mà hôm nay, lại là một ngày quan trọng.
Trần Sương vừa đạt một bước tiến lớn trong nghiên cứu của mình, đồng nghĩa bà không cần ngâm mình tại phòng thực nghiệm nữa.
Ninh Duật lo lắng lão quản gia gặp được sư phụ, nên từ buổi sáng đã một mực quấn lấy hỏi đủ thứ để bà không có thời gian ra ngoài.
Ban đầu, Trần Sương còn giải đáp cho Ninh Duật rất cẩn thận, dần dà nhận ra đối phương hôm nay có hơi nhiệt tình thái quá.
Sau khi Trịnh Bân mất tích, Trần Sương chưa một ngày từ bỏ việc tìm kiếm đứa học trò cưng của mình. Hi vọng bao nhiêu thì thất vọng bấy nhiêu.
Đúng lúc, Ninh Duật một lòng học hỏi khiến Trần Sương có hơi động lòng, tuy không nhận đối phương là đồ đệ chính thức, song thường ngày vẫn sẽ giải đáp cho cậu những lí luận nâng cao.
Nếu là Ninh Duật ngày trước vì sợ làm phiền Trần Sương sẽ không hỏi nhiều đến thế, cùng lắm một lần chỉ hỏi hai đến ba câu mà thôi. Mà giờ cậu đã hỏi đến câu thứ mười rồi, Trần Sương không nhận ra điểm bất thường mới kì lạ.
"Ninh Duật, ta biết trò rất nhiệt tình với công việc, nhưng tri thức không thể cứ tiếp thu một cách bừa bãi. Mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-hinh-su-2/2690076/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.