Trịnh Bân băng qua hai dãy hành lang, nhờ có sự giúp đỡ của một binh sĩ qua đường mới biết Tần Liệt đang ở đâu.
Thiếu niên dừng lại trước cửa phòng, lưỡng lự không biết nên đi vào hay không.
Mong muốn chữa bệnh là một chuyện, nhưng sau hôm bày tỏ không được đáp lại, Trịnh Bân hơi xấu hổ nếu cả hai nhìn mặt nhau.
Bàn tay đưa lên bảng bấm mở cửa rồi hạ xuống, trình tự lặp lại đến lần thứ ba thì cửa bỗng nhiên tự mở ra, đồng thời một người bên trong cũng đang định ra ngoài.
Người này không xa lạ gì với Trịnh Bân.
"Trịnh thiếu, chúng ta lại gặp nhau."
Cẩn Quân nhìn thấy Trịnh Bân đến, không giật mình như trong tưởng tượng, khách khí chào hỏi với cậu.
"Xin chào." Trịnh Bân ngại ngùng đáp lại.
"Nếu cậu tới tìm thiếu tướng ngài ấy ở bên trong đó." - Cẩn Quân hiểu cậu sẽ cảm thấy khó xử khi gặp mình nên tự giác tránh đi - "Tôi có công chuyện phải làm, tôi xin phép đi trước."
Trịnh Bân gật đầu, vừa ngẩng đầu lên thì thấy Tần Liệt ngồi sau bàn làm việc đang nhìn mình chằm chằm.
Đến bước này, cậu không thể không bước tới, chưa cần đối phương mở lời trước, chủ động nói:
"Liệt, em muốn nhờ anh một việc."
Tần Liệt từ khi cậu xuất hiện thì chẳng thể làm tiếp công việc trong tay nữa. Hắn buông công văn xuống bàn, chờ đợi cậu nói tiếp.
Trịnh Bân bất ngờ vòng qua bàn làm việc để đến gần hắn hơn. Thiếu niên cúi người xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-hinh-su-2/2690054/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.