Văn Tiểu Quân xoa mắt, ngáp một cái, đầu nhỏ gật gù như gà mổ thóc, ôm cái chăn nhỏ cố gắng tỉnh táo, thằng bé híp mắt mơ màng một hồi bỗng nhiên giật ra, ảo não vỗ má mình.
Hạ Nhược Hải đứng cạnh nhìn không khỏi buồn cười, "Mệt thì ngủ đi, lát nữa cậu gọi cháu dậy được không?"
"Không được," Văn Tiểu Quân dùng sức nhéo khuôn mặt bầu bĩnh, để mình tỉnh hơn, "Tiểu Liễu đã nhờ cháu, 12 giờ gọi cậu ấy dậy, sau đó bọn cháu sẽ cùng nói Happy New Year với cậu và cha Trầm."
Hạ Nhược Hải nhìn đồng hồ, mới 11 giờ, còn chừng một tiếng nữa, mà bàn giao xong trọng trách cho Văn Tiểu Quân, Trầm Liễu đã an tâm ngủ.
"Lát nữa cậu gọi cháu, cháu lại gọi Tiểu Liễu không phải được."
Lúc này sớm đã qua giờ ngủ bình thường của Văn Tiểu Quân, có thể chống được một giờ đã không sai.
Văn Tiểu Quân kiên trì nói: "Cháu có thể thức, vừa rồi cháu rất nghiêm túc đáp ứng Tiểu Liễu sẽ không ngủ, đến đúng 12 giờ gọi cậu ấy dậy, cậu gọi cháu, rồi cháu gọi Tiểu Liễu, đây là khác nhau."
Hạ Nhược Hải kinh ngạc, anh nhìn Trầm Liễu ngủ say sưa bên cạnh Văn Tiểu Quân, ai, Tiểu Liễu quản giáo Tiểu Quân còn thành công hơn người cậu này.
Tết năm rồi, chỉ có anh và Văn Tiểu Quân, bọn họ xưa nay không làm cái chuyện như đúng 0 giờ nghênh tân, năm nay ngôi nhà này nhiều Trầm Dương ra Trầm Liễu, trái lại dần náo nhiệt và ấm áp, Trầm Dương nói, tết không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491738/quyen-14-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.