"Vu thiếu gia, tôi không nhớ Nam Cung gia chúng tôi có liên lụy gì với Vu gia các vị?"
Chợt nghe có một vị khách Tây Tạng họ Vu tìm mình, Nam Cung Thiên kinh ngạc, ông không phải hạng người cô lậu quả văn, Tây Tạng Vu gia ông tự nhiên biết, hiếm khi hiện thân Vu gia đột nhiên tìm tới cửa, thiên tính đa nghi Nam Cung Thiên không khỏi suy đoán lung tung.
Nam Cung Đồng chết không rõ ràng, thời khắc mẫn cảm như vậy người của Vu gia tới để làm gì? Lẽ nào cái chết của Tiểu Đồng liên quan tới Vu gia?
Nam Cung Thiên sắc mặt âm trầm, ánh mắt nhìn Vu Diêu cũng hung ác dậy.
Vu Diêu lại như không cảm giác được sát ý trong mắt Nam Cung Thiên, bình tĩnh nói: "Là không có liên lụy, tôi cũng không quen ông, tôi tới, là muốn bàn chuyện làm ăn."
Làm ăn?
"Làm ăn gì?" Nam Cung Thiên bất động thanh sắc hỏi.
"Cuống rốn." Hai chữ này Vu Diêu nói rất chậm, tựa hồ lo lắng Nam Cung Thiên nghe không rõ.
Nam Cung Thiên sắc mặt đại biến, xanh mặt nói: "Tôi không rõ ý của Vu thiếu gia."
"Ông rõ, nếu không vì sao mặt ông trắng bệch? Nếu không, ông sao lại biến sắc?"
Sắc mặt Nam Cung Thiên thay đổi, kinh hoảng trong mắt biến mất, đổi lại cái vẻ lãnh tĩnh, "Vu thiếu gia từ đâu nghe được tin này?"
"Đường Mẫn." Vu Diêu lại đưa ra một cái tên khiến Nam Cung Thiên trở mặt.
Nam Cung Thiên kinh nghi bất định, "Cậu biết Đường Mẫn?"
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491664/quyen-13-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.