Huyền Huyễn trước tiên nhìn cái rương trên bàn, "Đây là gì?" Cậu hỏi.
"Đại ca nói là rối người nào đó tặng." Nguyệt Vũ trả lời.
Huyền Huyễn lại nhìn một cái, lông mày nhíu chặt, "Thứ này ra vẻ không thế nào may mắn."
"Không may mắn, nói thế nào?" Miêu Mộ Linh lập tức hỏi.
"Mấy con rối này chứa đầy tử khí, cứ như tội phạm tử hình vậy, nhìn một cái đã không muốn nhìn lần thứ hai." Nói xong, Huyền Huyễn quay đầu nhìn Đoạn Ảnh đứng bên cạnh.
Đoạn Ảnh không thể nói anh tuấn, đường nét bộ mặt góc cạnh rõ ràng, mắt màu nâu, xem chừng giống con lai.
Đoạn Ảnh không phải lần đầu thấy Huyền Huyễn, khi ở sân bay anh sớm đã gặp cậu, ấn tượng đầu tiên anh nghĩ Huyền Huyễn tuy thần tình lãnh đạm, nhưng tính cách ôn hòa, mà lúc này bị cậu liếc một cái, anh lại có cảm giác đứng ngồi không yên.
"Rương này là anh mang tới?" Huyền Huyễn hỏi.
Đoạn Ảnh nhìn Miêu Mộ Thanh, gật đầu.
"Khi anh vào cửa, rương này là khóa?" Huyền Huyễn lại hỏi.
Đoạn Ảnh lần thứ hai gật đầu.
Cậu úc một tiếng, kéo Nguyệt Vũ ngồi xuống, "Không phải nói xem múa rối sao, bắt đầu được chưa?"
Những người còn lại đầy đầu sương mù, không biết Huyền Huyễn hỏi hai vấn đề này có mục đích gì.
Nguyệt Vũ tính hỏi rõ, Huyền Huyễn đã cho anh một ánh mắt an tâm đừng nóng.
Miêu Mộ Thanh chú ý thấy từ khi Huyền Huyễn vào, Đoạn Ảnh không vặn cổ nữa, đây là sao? Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491640/quyen-13-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.