Nguyệt Vũ không rên một tiếng giúp Miêu Mộ Linh xử lý vết thương, Huyền Huyễn chuyên tâm xem bói, Miêu Lan bị đuổi đi chuẩn bị bữa tối.
Vu gia không đạo đãi khách, đừng trông chờ bọn họ nấu cơm đưa tới, nếu không phải nhà bếp có nguyên liệu, bọn họ quả thật chỉ có thể ăn không khí.
"Nhị ca, anh ăn gì?"
Miêu Mộ Linh không hiểu ra sao, "Cái gì ăn gì?"
"Em hỏi anh ở đây ăn gì?"
"A, này sao, Vu Diêu đưa cơm tới."
"Anh ta đưa cơm tới?" Nguyệt Vũ ngoài ý muốn.
"Ừ, chỉ là đưa bằng không đưa." Miêu Mộ Linh thở dài.
"Cơm thừa canh cặn?"
"Không phải, cơm trắng rau xanh, ăn đến miệng đều nhạt, cậu ấy là động vật ăn cỏ, miễn cưỡng bức anh theo, ai, anh là tiêu chuẩn động vật ăn thịt, không thịt không vui, cơm trộn rau xanh ăn muốn nghẹn, bất quá Vu Diêu cũng kỳ quái, dĩ nhiên không ăn thịt, ăn sẽ ói, quái thai, từng tuổi này, anh lần đầu tiên thấy động vật ăn cỏ thuần chủng như cậu ấy, cả Tiểu Hoa cũng từng bị anh buộc ăn thịt..." Máy hát vừa mở, Miêu Mộ Linh cực kỳ tự nhiên nhắc tới Vu Diêu.
Nguyệt Vũ đầu đầy hắc tuyến, "Đừng nói với em, anh là vì vậy nhìn trúng anh ta."
"Đúng thế, em không thấy không ăn thịt rất kỳ quái sao? Anh có ý với cậu ấy, động vật ăn cỏ Đại ca biến thái thích có thể ăn thịt, hòa thượng, tín đồ Phật giáo cũng có thể ăn thịt, thế nhưng Vu Diêu cho dù thôi miên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491561/quyen-12-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.