Nguyệt Vũ ngồi thẳng người, quay cửa kính xe xuống.
Vách núi xanh nâu bên trái san bằng như đao tước, vách núi bên phải sương mù lượn lờ, căn bản thấy không rõ cảnh sắc bên dưới, nếu là ở đây xảy ra biến cố, quả thật không biết có thể trốn vào đâu.
"Sao ông biết anh ta quẹo ba vòng?" Nguyệt Vũ trầm giọng hỏi.
"Thiếu gia, lát nữa cậu chú ý vách núi bên trái, tôi làm ký hiệu ở đó, vì rất vội vàng, tôi chỉ dán lên một miếng nam châm nhỏ."
Huyền Huyễn và Nguyệt Vũ nhìn nhau, không nói gì.
Chừng qua năm phút đồng hồ, Miêu Lan nhắc nhở: "Thiếu gia, ở đó."
Theo phía Miêu Lan chỉ, cả hai đều thấy miếng nam châm đen chỉ lớn chừng lóng tay trên vách núi.
"Đây đã là vòng thứ năm, không biết Vu Diêu có ý đồ gì, thiếu gia, chúng ta có nên dừng lại không?" Miêu Lan nhìn chằm chằm xe việt dã phía trước, trong ánh mắt có một tia hung ác.
Thiếu gia là trụ cột của Miêu gia, quyết không thể để thiếu gia có bất luận ngoài ý muốn gì.
Nguyệt Vũ trầm ngâm, "Tôi cảm giác được Nhị ca đích thật ở gần đây, không sai, tiếp tục đi theo anh ta."
Vẫn không nói gì Huyền Huyễn nói: "Cứ đi đi, quẹo có nhiều cũng bốn vòng nữa là xong."
"Tiểu Nguyệt, sao cậu biết quẹo thêm bốn vòng nữa là xong?" Nguyệt Vũ ngạc nhiên hỏi.
Không chỉ Nguyệt Vũ hiếu kỳ, Miêu Lan cũng không khỏi phân thần chú ý nghe cậu giải thích.
Huyền Huyễn thu hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491544/quyen-12-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.