Đôi mắt lão quỷ đột hiện tơ đỏ, bày ra một loại sắc huyết hồng, chòm râu hoa râm, tóc nhanh chóng kéo dài ra tám hướng phía sau, giăng khắp nơi kết thành cái mạng thật lớn, vây lấy Huyền Huyễn và Nguyệt Vũ.
Huyền Huyễn thầm giật mình, cậu vung kiếm tính cướp trước khi cái mạng kết thành chém rách nó lao ra với Nguyệt Vũ.
Thế nhưng thứ quỷ này như có sinh mệnh, dĩ nhiên biết chủ động né tránh, một ngày bị chém thủng, lập tức lấy tốc độ nhanh hơn bổ lại, thậm chí kết còn vững vàng hơn lúc trước.
Nhìn cái mạng càng kết càng kín, mồ hôi lạnh trên trán cậu chảy ra, phô thiên cái địa mạng tơ đè xuống, cảm giác như muốn cột người thành bánh tét mới bỏ qua.
"Tiểu Nguyệt, là tơ nhện!" Nguyệt Vũ vội vàng kêu lên.
"Cái gì tơ nhện?" Huyền Huyễn không giải thích được.
"Đây không phải râu, tóc gì của lão quỷ, là tơ nhện, tơ nhện!" Nguyệt Vũ gấp đến độ liên tiếp nói hai lần.
Tơ nhện?
Huyền Huyễn lập tức quay đầu nhìn lão quỷ ở chủ vị, lại thấy được một màn khiến cậu ghê tởm.
Trời ạ, đó là gì? Một con nhện lớn có cái đầu người?
Đầu của lão quỷ, thân thể lại là của nhện, tám cái chân dài lông xù vững vàng đâm trên vách tường, từng cuộn tơ không ngừng phun ra từ cái miệng trên đầu, cả bức tường, trần nhà, sàn nhà thư viện đều dính một tầng tơ dày.
"Shit! Cho nên nói tôi ghét nhện! Ghê tởm!" Huyền Huyễn nhịn không được mắng, "Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491395/quyen-10-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.