Người? Yêu? Quỷ?
Nhìn đôi mắt ánh sắc đỏ yêu dị của cô bé, Trần Minh không khỏi phát run, tên cảnh sát thật sự nuôi yêu quái trong nhà, chuyện này càng vướng tay vướng chân.
Cô bé nhẹ nhàng nhảy lên lan can, đứng đó mặt không biểu tình nhìn Trần Minh âm u ở góc phòng.
Hai người nhìn nhau một hồi, cô bé bỗng nhiên quỷ dị cười, lấy ra một cái cameras trong túi yếm quần trắng, lộng sát lộng sát rất nhanh chụp hai bức ảnh.
Trần Minh trợn tròn mắt, này là sao? Gã là quỷ, cô bé này chụp hình gã làm gì, căn bản không thấy được, bệnh tâm thần!
Chờ Trần Minh phục hồi tinh thần, sân thượng sớm không có bóng cô bé, cửa sổ mở ra cũng đóng lại, đối diện vắng vẻ, chỉ có mấy bồn hoa cúc chập chờn theo gió.
Nhìn cảnh này, Trần Minh hầu như cho cô bé vừa thấy bất quá là ảo giác, nhưng mà, gã lại biết, gã thấy không phải hư huyễn.
Trần Minh không khỏi nôn nóng, ngày mai là kỳ hạn cuối cùng, hết lần này tới lần khác gã không thể tiếp cận Trần Nặc, lúc trước dùng thân phận Lý Nham hy vọng làm được, thế nhưng đứa con trai này như hoàn toàn thay đổi, cực kỳ cảnh giới với người xa lạ, ngoại trừ tên cảnh sát, tựa hồ không tín nhiệm bất kỳ ai, trước đây Trần Nặc tuy nội hướng khô khan, lại không "thần hồn nát thần tính" như giờ, vốn tưởng chỉ có tên cảnh sát vướng bận, vậy mà còn thêm một con yêu lai lịch không rõ, cảnh sát dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491382/quyen-10-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.