Nguyệt Vũ chớp mắt với Huyền Huyễn, đáy mắt lộ ra giả dối.
Huyền Huyễn nhìn bọn Sở Hoàn còn nhai nhóp nhép, lại nhìn Nguyệt Vũ không hề áy náy, hết chỗ nói rồi.
Người này thật không phải bình thường ác liệt! Bất quá, cậu và anh cấu kết với nhau là được! Ha hả!
Huyền Huyễn và Nguyệt Vũ nhìn nhau cười, rất có ăn ý lấy đi cái đĩa trước mặt các tiểu động vật.
Sóc chuột không kháng nghị, liếm móng vuốt, lộ ra thỏa mãn rượu no cơm say.
Chưa không ăn đủ tiểu hồ ly, Cún Đen và Tiểu Tiểu Lục đáng thương nhìn Huyền Huyễn, lăng xăng bên chân cậu, liếc mắt nhìn cái đĩa trong tay.
Huyền Huyễn chọt cái bụng tròn vo của chúng, trách: "Ăn nữa tụi mày sẽ lết không nổi."
Cún Đen cắn ống quần Huyền Huyễn, chưa từ bỏ ý định thấp giọng nức nở.
Huyền Huyễn một tay ôm lấy nó, nặng thật!
"Sau này không cho mày ăn nhiều vậy, mập đến không thấy chân."
Nguyệt Vũ dùng giọng bác sĩ nói: "Từ mai bắt đầu giảm béo, bằng không sớm muộn gì cũng mắc bệnh tim."
Cún Đen cứng lại, cảm giác trước mắt tối đen.
"Là cần giảm béo." Huyền Huyễn tán thành.
Rốt cục ăn no Tiêu Xuân Thu sờ tiểu hồ ly, cười nói: "Tiểu hồ ly cũng vậy, nhất định là Huyền Huyễn rất sủng tụi mày, mỗi ngày căng bụng, nhìn xem, đứa nào cũng mập."
Yến Dương vuốt cái bụng to phình, vừa ợ, vừa nói: "Làm sủng vật của Huyền Huyễn quả là hạnh phúc."
Sở Hoàn vỗ bụng Yến Dương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491311/quyen-10-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.