Triệu Thụy nhìn thoáng hài cốt trong đường hầm, không khỏi rùng mình, đường hầm này nói là vạn nhân khanh cũng không quá đáng, những kẻ này dĩ nhiên giết nhiều người như vậy?
"Mấy người xác định quần áo trên người kẻ giết mấy người giống những kẻ này?" Huyền Huyễn hỏi.
"Chúng tôi sẽ không nhận sai." Đó là ác mộng đã từng của bọn họ, cho dù hiện tại biến thành quỷ, nhưng chỉ cần nghĩ tới tình huống bi thảm lúc đó đều nghĩ cực độ sợ hãi, tàn sát thảm liệt kia như dấu ấn vĩnh viễn khắc sâu trong ký ức.
"Là cùng một bọn?" Huyền Huyễn lại hỏi.
Lũ quỷ nhìn nhau, dùng ánh mắt giao lưu một hồi, "Hẳn không phải, bọn tôi 10 năm trước ngộ hại, khi đó nhìn hình thể những kẻ bịt mặt phỏng chừng đều thanh tráng niên, hiện tại cũng là thanh tráng niên, nếu nói cùng một bọn hình như không xuôi."
"10 năm trước?" Huyền Huyễn suy tư một hồi, "Mấy người kể lại tình cảnh năm đó xem."
Căn cứ lũ quỷ tự thuật, 10 năm trước khi bọn họ ngộ hại dĩ nhiên không khác gì bọn Huyền Huyễn lần này gặp phải, đầu tiên là cảnh chiến loạn kêu than dậy trời, rồi hành khách trên đoàn tàu bị giết, hành khách trên sân ga bị giết, tiếp là thiểm điện xuyên qua giữa tầng mây màu tím, đồng ruộng hoang vu, nhà cửa sụp đổ, nữa là hành khách bị giết, sân ga bị giết, tiếp là con sông cuộn trào đầy xác chết trôi, giết chóc không ngừng, cuối cùng đoàn tàu tiến vào đường hầm đen kịt, khi ra đường hầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491150/quyen-8-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.