"Nguyệt Vũ!"
Huyền Huyễn sao có thể ngờ kẻ một khắc trước còn nghịch ngợm om sòm một khắc sau đã gục ngã, cậu căn bản không kịp phản ứng, chờ khi phục hồi tinh thần, Nguyệt Vũ đã ngã vào bùn đất.
Kinh hoảng Huyền Huyễn vội nâng anh dậy, lẽ nào thi độc phát tác?
Huyền Huyễn dò mạch đập Nguyệt Vũ, quái, mạch tượng bình thường hữu lực, lại nhìn sắc mặt anh, hồng nhuận, khí tức rất tốt, căn bản không giống thi độc phát tác, từ dấu hiệu bên ngoài xem ra, anh khỏe vô cùng.
Huyền Huyễn có chút phát run, đây là sao? Đang yên đang lành sao đột nhiên ngã xuống?
Cậu không chết tâm lật mí mắt Nguyệt Vũ, cũng không giống ngủ? Này thực sự quái!
Nghiêm túc cẩn thận kiểm tra toàn thân trên dưới một lần, Huyền Huyễn vẫn không tìm ra nguyên nhân Nguyệt Vũ đột nhiên ngất xỉu.
Cậu hoảng thần, có nguyên nhân là tốt, không có nguyên nhân vậy nên làm thế nào?
Đang lúc hoang mang lo sợ, Huyền Huyễn bỗng nhiên nghĩ lòng bàn tay đốt nóng, cậu cúi đầu nhìn, nhiệt độ từ trên vai Nguyệt Vũ truyền đến, đôi ngươi co rút, vị trí lòng bàn tay cậu vừa lúc là vết thương của anh.
Huyền Huyễn cấp tốc tỉnh lại, nếu như thi độc gây ra hôn mê vậy dễ xử lý, lật Nguyệt Vũ lại, đây là--
Huyền Huyễn kinh ngạc phát hiện thi ban quanh vết thương dần đạm đi, cả vết đao thương vừa lớn lại sâu kia cũng chậm rãi khép lại.
Thấy kỳ cảnh này, Huyền Huyễn há to miệng nửa ngày không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491146/quyen-8-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.