"Chỉ có hai nơi có thể giấu người," Huyền Huyễn tiếp lời, quay đầu nói với Nguyệt Vũ: "Tôi và Triệu Thụy lên đỉnh tàu, anh ở đây."
Nguyệt Vũ kiên quyết phản đối, "Không cần, tôi phải theo cậu."
"Chúng ta hiện tại hẳn ở khe hở thời không, tôi không thể xác định bên ngoài an toàn không."
"Lẽ nào bên trong an toàn?"
"Chí ít an toàn hơn bên ngoài."
Nguyệt Vũ tính tìm lý do cãi lại, đột nhiên không biết từ đâu truyền đến vài tiếng thét chói tai tần suất cao, ba người sửng sốt, Triệu Thụy nghiêng tai nghe, "Hình như là từ thùng xe thứ nhất truyền đến."
Anh chưa nói xong, tiếng kêu thảm thiết, tiếng thét chói tai ùn ùn vang lên, một người đầy máu đột nhiên từ đầu kia của thùng xe thứ nhất chạy ra, vừa chạy vừa kêu: "Có kẻ giết người! Giết người!"
Huyền Huyễn lanh tay lẹ mắt kéo Nguyệt Vũ sang bên, người kia phảng phất không thấy bọn họ, một đường chạy qua, ào vào phòng điều khiển "Phanh" một tiếng đóng cửa lại.
Ba người hai mặt nhìn nhau, không hẹn mà cùng chạy về phía thùng xe thứ nhất.
...
Mười mấy người mặt hướng xuống nằm sấp giữa vũng máu, máu tươi ồ ồ từ lưng chảy, nhiễm đỏ sàn nhà.
Mùi máu tanh gay gắt khiến Huyền Huyễn khó chịu bịt mũi, thấy ba người đột nhiên xuất hiện, hành khách vốn dĩ sợ ngây người xung quanh dùng ánh mắt kinh khủng chằm chằm, rất giống thấy ác quỷ đáng sợ gì.
Nguyệt Vũ cúi mình, kiểm tra một chút, "Đã chết, bị người từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491111/quyen-8-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.