Thấy Triệu Thụy thần sắc khác thường, Huyền Huyễn hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
Triệu Thụy không đáp, anh gọi lại, đầu kia vẫn là "Số điện thoại bạn gọi tạm thời không liên lạc được, xin vui lòng gọi lại sau".
"Tiểu Tuấn không nghe máy." Triệu Thụy siết chặt điện thoại, đầu ngón tay biến trắng.
"Nói không chừng là làm gì không kịp nghe, hoặc là không may bị trộm, phải biết, ăn cắp trên xe lửa không ít." Huyền Huyễn phân tích.
Triệu Thụy nâng mắt nhìn Huyền Huyễn, ngữ khí bình thản vô ba: "Cậu tin điều mình nói?"
Huyền Huyễn nở nụ cười, "Tuy là an ủi, thế nhưng không phải không thể, cho nên để tôi nói, tôi tin 50%."
Triệu Thụy ngẩn ra, anh lần đầu nghe được có người nói vậy, phiền táo ban đầu dần bình tĩnh.
Nguyệt Vũ không biết khi nào dậy cũng ngắt lời: "Việc không thể kết luận quá sớm, chúng ta đi tìm xem, nói không chừng anh ta giỡn với anh."
Triệu Thụy thở dài một hơi, thấp giọng nói: "Cậu ấy sẽ không giỡn vậy."
"Có lẽ." Huyền Huyễn nói, "Đừng lãng phí thời gian, đi thôi."
"Đáng tiếc Thiên Mục Kính của cậu bị bọn Thượng Quan Hiên mang về." Nguyệt Vũ tiếc hận nói.
Huyền Huyễn bất đắc dĩ, "Tôi chỉ là đi chơi, không phải đi làm, bất quá đôi khi càng không muốn phiền phức, phiền toái càng nhiều."
Triệu Thụy dừng lại, chằm chằm Huyền Huyễn nói: "Cậu là thiên sư."
Huyền Huyễn chớp mắt, "Có quy định thiên sư không thể là bác sĩ sao?"
Dừng một chút, Triệu Thụy nói: "Không."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491101/quyen-8-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.