Một đầu khác, Hàn Vũ nghĩ mọi cách cùng Tô Lý Á chu toàn.
"Nhớ ra sao? Em cũng biết số 2, sao lại quên?"
Tô Lý Á trừng Hàn Vũ một hồi, trên mặt bỗng nhiên lộ ra biểu tình kỳ quái, "Em hình như đã gặp anh, em biết rồi, anh là số 2!"
Người trước mắt rõ ràng là Tô Lý Á, thế nhưng cô bé như trúng thuốc, hoảng hoảng hốt hốt, căn bản không biết mình là ai.
Hàn Vũ lắc đầu, "Không, anh không phải, em cũng không phải số 1, em gọi Tô Lý Á, em là Tiểu Á, em không nhớ anh sao?"
Tô Lý Á vẻ mặt cố chấp, "Cái gì Tiểu Á, em là số 1, số 1, số 1, nhớ kỹ! Em là số 1!"
Hàn Vũ nhíu mày, thỏa hiệp: "Tốt tốt tốt, em là số 1, vừa nãy em nói nhổ trồng não người vào rắn mối là một việc đơn giản, vậy em nói cho anh, thế nào đơn giản?"
Tô Lý Á hăng hái, sôi nổi nhảy đến bên cạnh rắn mối ngoắc Hàn Vũ, "Tới tới, em nói cho anh."
Hàn Vũ theo lời đi tới, ngồi xuống.
Tô Lý Á tựa hồ thật cao hứng, chỉ lũ trùng nhúc nhích nói: "Em thấy rất rõ, đầu tiên móc não hai kẻ đáng ghét này--"
"Hai kẻ đáng ghét?"
"Một nam một nữ, pet của em, bất quá em không thích bọn họ, cho nên chết thì chết." Tô Lý Á không quan tâm nói.
Hàn Vũ tâm niệm khẽ động, một nam một nữ, chẳng lẽ là Tạ Quân và Hoàng Vân?
Tô Lý Á tiếp tục nói: "Móc não
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491054/quyen-7-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.