Lặng yên một hồi, Đường Vân nói: "Rắn mối này mọc ra hai cái đầu, nói không chừng có hai bộ não, đã có hai bộ não, vậy sẽ có hai hệ thần kinh, đồng thời có hai loại biểu tình."
"Lời tuy là vậy, nhưng quái vật gien biến dị bình thường chỉ có một cái đầu." Sở Hoàn không xác định nói.
"Cậu cũng nói là bình thường, mọi việc đều có ngoại lệ, nói không chừng rắn mối này là một ngoại lệ, có lẽ vợ chồng Tạ Quân nghiên cứu là khiến quái vật hai đầu mọc ra hai bộ não." Đường Vân thuận miệng nói.
"Có đạo lý, sinh vật hai đầu không phải chuyện mới mẻ, có hai bộ não lại không thấy nhiều." La Minh tiếp lời.
Nhìn mọi người chậm rãi nói, ánh mắt Trần Nặc như nhìn người ngoài hành tinh, trời ạ, vì sao bọn họ không sợ? Còn thảo luận nhiệt liệt như vậy? Bọn họ là ngoại tộc hay mình là ngoại tộc?
Tinh thần cao độ khẩn trương Trần Nặc ghé vào lưng La Minh, thường thường trái phải liếc tới liếc lui, đột nhiên một đạo lam ảnh phi thường đột ngột xuất hiện trong tầm mắt anh, Trần Nặc vừa niệm "a di đà phật", vừa lén quan sát thiếu nữ thân mặc dị phục ngồi ở cầu thang.
Như cảm ứng được tầm mắt của Trần Nặc, thiếu nữ đối anh ngọt ngào cười, lộ ra hàm răng trắng âm trầm, Trần Nặc thoáng cái cứng còng, chưa kịp thét chói tai đã rất không dùng được hôn mê bất tỉnh, trước khi ngất không quên ôm sát "tấm mộc" La Minh.
La Minh nghĩ cái cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491045/quyen-7-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.