Dương Lăng lau mồ hôi, "Đi qua ngọn núi này sẽ tới Ma Quỷ Lĩnh."
Mọi người tinh thần run lên, ông chú Hồ nói: "Chúng ta một tiếng trống làm hăng tinh thần đi qua ngọn núi này rồi nghỉ ngơi!"
"Không thú vị, chúng ta đánh cuộc đi." Tiêu Xuân Thu đề nghị.
"Đánh cuộc gì?" Tiểu Thường hỏi.
"Người đến cuối cùng đưa cho người đến đầu tiên 1000 nguyên."
Huyền Huyễn bật cười: "Anh có phải tổn thất 1000 nguyên nên định kiếm về?"
Tiêu Xuân Thu xoa tay, "Tôi cũng không thể ăn thiệt!"
Nguyệt Vũ cười nói: "Anh ở chỗ Tiểu Nguyệt ăn thiệt, từ Thượng Quan kiếm về không phải được."
"Không sai." Tiểu Thường phụ họa.
"Như vậy không ý nghĩa."
Ông chú Hồ nói: "Cũng được, chúng ta đánh cuộc, dù sao thua khẳng định không phải chú, ha ha!"
Tiểu Thường hất nước lạnh, "Ở đây chú già nhất, thể lực kém nhất, thua nhất định là chú, lúc đó người thắng nhớ mời khách!"
Bị chọt trúng uy hiếp ông chú Hồ sắc mặt thối thối, hừ một tiếng.
"Tiểu Hồ sẽ không thua." Dương Lăng lòng có ám đạo nói.
"Chắc chắn như vậy?" Tiêu Xuân Thu hiếu kỳ.
Huyền Huyễn cười nói: "Chú ấy tự nhiên chắc chắn, chú ấy đi cuối cùng không phải được."
"Đây là gian lận, nếu như phát hiện gian lận, phạt tiền gấp đôi!" Tiêu Xuân Thu kháng nghị.
Ông chú Hồ trừng Dương Lăng, "Cậu quy củ cho tôi!"
Dương Lăng cười cười, "Vì sao tôi phải nghe cậu? Làm người công bằng, cậu không nghe tôi, tôi tự nhiên cũng vậy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490894/quyen-6-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.