"Đó là chó sao?" Tiêu Xuân Thu không xác định hỏi.
"Hẳn là vậy? Tuy cái đầu nhỏ chút." Tiểu Thường tiếp lời nói.
Dưới ánh mắt nghi hoặc bất định của mọi người, một quả bông len đen thui lăn về phía Huyền Huyễn.
Huyền Huyễn ánh mắt thâm trầm, nhìn vào hắc ám trước mặt, không để ý vật nhỏ thấp giọng nức nở bên chân.
Nguyệt Vũ khom lưng nâng bông len lên nhìn kỹ, ngạc nhiên nói: "Là một con cún, bất quá rất béo?"
Tiêu Xuân Thu và Tiểu Thường xông tới, chọt chọt bông len mũm mỉm.
Đó là một con cún cả người đen như mực, bất quá nó thực sự rất béo, bốn cái chân ngắn nhỏ, bụng tròn vo, cộng thêm bộ lông xù phát sáng, khiến nó thoạt nhìn như một quả bông len.
Tiêu Xuân Thu sờ bụng nó, "Nếu không phải con cún này quá bé, tôi còn nghĩ nó mang thai."
Tiểu Thường nói: "Nhìn bộ dáng nó mới sinh chừng một tháng, nếu thật mang thai, đó mới là kỳ đàm, kỳ quái, nửa đêm, nó từ đâu ra?"
Lúc này, Huyền Huyễn quay đầu, nhìn chằm chằm con cún trong tay Nguyệt Vũ.
Con cún khịt khịt mũi, dùng sức bò về phía Huyền Huyễn.
Nguyệt Vũ kinh ngạc, đặt nó vào tay cậu, nó vươn cái lưỡi hồng nhạt liếm lòng bàn tay Huyền Huyễn.
"Tiểu Nguyệt, con cún này rất thích cậu!"
"Cún mẹ." Tiêu Xuân Thu chít chít cười.
Huyền Huyễn liếc anh, tiếp tục không nói.
Phát hiện khác thường, Nguyệt Vũ hỏi: "Làm sao vậy?"
Huyền Huyễn ngẩng đầu, ánh mắt lóe một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490874/quyen-6-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.