🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiền mất tật mạng không phải thảm sự cuộc đời, đời người bi thảm nhất là khi bạn cho mình kiếm lời một món tiền lớn, sự thực cũng là đền một món nợ lớn, tâm tình này quả thật không thể dùng ngôn ngữ biểu đạt, mọi người có thể lý giải sao?



—— Ông chú Hồ thảm thống cảm nghĩ.



...



Ông chú Hồ vì sao gọi ông chú Hồ?



Ông chú Hồ cắn môi, cau mày nghĩ một hồi, vờ một bộ thương xuân thu buồn: kỳ thực tôi không già lắm, bất quá ba mươi mấy (Tống Tiếu Ngự và Tiểu Thường đầu đầy hắc tuyến: gần bốn mươi không chịu già),đàn ông bốn mươi như đóa hoa, tôi ba mươi mấy, kỳ thật phong nhã hào hoa (Đường Vân: thật không xấu hổ, da mặt có thể so tường thành),sở dĩ gọi ông chú Hồ, đều là vì —— Ông chú Hồ nghiến răng nghiến lợi: đều là vì hỗn tiểu tử Tiêu Xuân Thu không lễ phép! (Tiêu Xuân Thu đang uống nước chanh vờ vô tội: dính gì tới cháu?)



Ông chú Hồ rơi vào hồi ức thống khổ, mày cau khó giãn, trầm trọng nói: ngày đó là ngày đầu tiên đi làm, tôi diện một bộ đồ xinh đẹp (mọi người quay đầu nôn mửa),đạp dưới ánh nắng xán lạn, đầy lòng hy vọng có thể cho bọn họ một ấn tượng tốt, ai biết hỗn tiểu tử Tiêu Xuân Thu, vừa thấy tôi đã hỏi: ông chú, chú có chuyện gì? Tôi lập tức hóa đá, ông chú? Ông chú? Ông chú là khái niệm gì? Nghĩa là tôi rất già, tôi rất già, rất già sao?...



Mọi người cắn hạt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490819/quyen-6-chuong-1-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Huyền Hệ Liệt
Quyển 6 - Chương 1-2
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.