Thượng Quan Hiên nghe báo cáo của Sở Hoàn, lông mày nhíu chặt.
Tiêu Xuân Thu hiếu kỳ, đáp vai Thượng Quan Hiên, lỗ tai dán vào điện thoại.
Nhìn động tác của Tiêu Xuân Thu, Thượng Quan Hiên chỉ có thể thở dài, thẳng thắn đặt điện thoại vào tai Tiêu Xuân Thu.
Tiêu Xuân Thu cười ngượng.
Đường Vân nhịn không được nói: "Lão Đại, anh bật loa điện thoại không phải mọi người đều có thể nghe?"
Tiêu Xuân Thu vỗ đùi, "Thượng Quan Hiên, cậu là heo!"
Thượng Quan Hiên liếc Đường Vân, Đường Vân phi thường không can đảm rụt cổ.
"Thật bị Huyền Huyễn nói trúng, Hứa Huệ Mỹ có một đôi long phượng thai, di? Trầm Liễu cũng là con của cô ta?"
Tiểu Thường nói: "Kỳ thực không tính long phượng thai, bé gái vừa sinh ra đã chết."
Thượng Quan Hiên hỏi Sở Hoàn: "Vậy đứa bé còn lại đâu?"
"Bé trai một năm trước trong lúc chơi đùa bị ngộp chết."
"Nói rõ ràng."
"Tụi nhỏ chơi trốn tìm, bé trai bị bỏ vào một bao tải, sau đó tan học, lại bị người bỏ quên, kết quả ngộp chết."
"Thằng bé là tự chui vào hay sao?"
"Tra không ra."
"Tra không ra?"
"Chuyện này năm đó hình như bị người tận lực đè xuống, cho nên tạm thời tra không ra."
"Bị người đè xuống? Vậy không cần tra, đứa bé đó không phải tự chui vào, là bị người nhét vào, nếu không sẽ không hao phí tinh thần đè xuống chuyện này. Tra xem, đám nhóc năm đó chơi trốn tìm có phải có bốn anh em Trương Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490809/quyen-5-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.