Trương Tiểu Hỉ ghé bên giường nhìn Trương Tiểu Hoan ngủ say, "Cô ơi, chị bị bệnh sao?"
Hứa Huệ Mỹ sờ đầu cô bé, "Ừ, chị bị bệnh, cho nên Tiểu Hỉ đừng quấy rầy chị ngủ, hiểu không?"
"Hiểu." Trương Tiểu Hỉ nhu thuận nói.
"Ngoan, Tiểu Hỉ là bé ngoan."
Trương Tiểu Hỉ kéo tay Hứa Huệ Mỹ, rầu rĩ nói: "Cô ơi, anh và chị lúc nào khỏi bệnh? Con muốn về nhà, con không thích bệnh viện."
Hứa Huệ Mỹ nhất thời không nói gì, một lát sau, cô thấp giọng nói: "Anh và chị rất nhanh sẽ tốt, vì có Tiểu Hỉ ở bên bọn họ."
"Là vậy sao?" Trương Tiểu Hỉ ngây thơ hỏi.
"Ừ, yên tâm, con rất nhanh sẽ về nhà."
Trương Tiểu Hỉ thập phần hưng phấn, kêu to: "Quá tốt, về nhà, về nhà, con muốn về nhà."
Đường Vân bên cạnh cười nói: "Hứa tiểu thư, tôi nghĩ cô nhất định là người mẹ tốt, giống tôi, hoàn toàn không biết dỗ trẻ."
Hứa Huệ Mỹ ngẩn ra, nụ cười có chút khổ sáp, cô lẩm bẩm: "Người mẹ tốt? Đúng vậy, tôi là người mẹ tốt."
Đường Vân có chút kinh ngạc, nghĩ Hứa Huệ Mỹ kỳ quái.
Vì thấy bầu không khí đột nhiên quạnh quẽ, Đường Vân tìm một chủ đề hỏi: "Hứa tiểu thư kết hôn chưa?"
Hứa Huệ Mỹ cười, "Tôi già vậy, nếu không kết hôn, sẽ không ai cần."
Đường Vân bật cười, "Hứa tiểu thư trẻ tuổi thế này, sao không ai cần?"
Hứa Huệ Mỹ lắc đầu, "Tuổi không còn trẻ."
"Vậy Hứa tiểu thư có con sao?"
Hứa Huệ Mỹ ngẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490789/quyen-5-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.