Hàn Vũ nằm một hồi, nghĩ không choáng váng, lúc này mới ngồi dậy.
"Uy, anh vừa nãy làm gì trong phòng làm việc?"
"Không làm gì." Căn cứ tâm tính không thể để Tiểu Vân hay mình biết cậu ấy bị người làm hại, Hàn Vũ cuống quít lắc đầu.
Đường Vân hồ nghi theo dõi Hàn Vũ, "Vậy sao anh không mặc đồ?"
Hàn Vũ sửng sốt, nghĩ thầm: tôi lúc nào không mặc đồ?
Nửa ngày Hàn Vũ nhớ tới lý do mình mượn, lập tức nói: "Nga, tôi chảy máu mũi, không cẩn thận dính vào quần áo, cho nên định cởi ra đổi một bộ sạch sẽ."
"Nga, thì ra là thế, vậy anh không cần nói mập mờ, hại tôi cho rằng..."
Đường Vân vừa nghĩ tới mình khi nãy như người vợ bắt kẻ thông dâm chạy ào vào tìm, mặt thoáng chốc nóng lên, thập phần thẹn thùng.
Hàn Vũ nhìn Đường Vân thần thái uể oải, thân thiết hỏi: "Cậu mệt sao? Cần ngủ một giấc không?"
Đường Vân vỗ đầu, "Anh không nói, tôi đã quên vì sao tới tìm anh."
Hàn Vũ khẩn trương lại chờ mong, chẳng lẽ Tiểu Vân là muốn mượn ôm ấp của mình thư giải sầu khổ trong lòng?
"Tôi định giường của anh ngủ một giấc, toàn thân xương cốt đều sắp nát, mệt chết!"
Nghe được câu "toàn thân xương cốt đều sắp nát", Hàn Vũ nhịn không được thương tâm, Tiểu Vân nhất định bị dằn vặt rất nhiều.
Hàn Vũ không nói hai lời ôm lấy Đường Vân, tận khả năng ôn nhu đặt Đường Vân lên giường ở phòng nghỉ.
Đường Vân bị hành động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490697/quyen-5-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.