Tiêu Xuân Hạ ngồi trên ghế, kinh ngạc xuất thần.
Huyền Diệu Khả đi nhà xác, Tiêu Xuân Hạ định đi theo, thế nhưng bị cô cản lại.
"Tiểu Hạ, em biết lòng anh khó chịu, cho nên không cần đi, em đi xem, về sẽ nói cho anh."
Nói không lại Huyền Diệu Khả, Tiêu Xuân Hạ đành về phòng làm việc.
Vết máu trên đất đã bị rửa sạch, dưới ánh nắng chiếu rọi, lưu lại vết nước nhàn nhạt và huyết hồng như ẩn như hiện.
Tiêu Xuân Hạ đầu óc nổ vang, có cảm giác thiên toàn địa chuyển.
Anh gõ trán, giật lại ngăn kéo định đọc vài văn kiện.
Vừa mở, liếc mắt thấy văn kiện của năm cô gái đã chết đặt ở trên cùng.
Tiêu Xuân Hạ ỉu xìu, cầm văn kiện, mở ra xem.
Phòng làm việc chỉ có mình anh, xung quanh rất an tĩnh, thỉnh thoảng nghe được tiếng gió thổi lay rèm cửa sàn sạt vang lên.
Giữa yên tĩnh, Tiêu Xuân Hạ có một cảm giác bị nhìn trộm.
Anh cảnh giác ngẩng đầu, phòng làm việc vắng vẻ, rèm cửa bị gió thổi bay lên hạ xuống.
Anh lắc đầu, nghĩ thần kinh mình có chút suy nhược.
Bệnh viện là nơi chưa bao giờ thiếu tử vong, ở đây mỗi ngày có người sinh ra, có kẻ chết đi. Kỳ thực, sinh mệnh tuần hoàn như vậy, Tiêu Xuân Hạ đã thấy rất nhạt, mà hôm nay không biết vì sao, cái chết của năm cô gái thuỷ chung quanh quẩn trong đầu, vết máu đỏ tươi, đôi mắt kinh khủng đột ra, màu trắng không có sức sống...
Cảnh tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490633/quyen-4-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.