"Hiện đã có năm người chết, song song có năm cô gái mơ thấy có người đưa cho bọn họ một cây quạt hoa đào máu, chuyện này có chút huyền!" Đường Vân vuốt cằm nói.
"Người chết có thể liên quan với năm cô gái này không?" Tiêu Xuân Thu suy đoán, "Anh, trên tay anh có tên năm cô gái đó không?"
Tiêu Xuân Hạ đưa một phần danh sách cho Tiêu Xuân Thu.
Tiêu Xuân Thu tiếp nhận, lập tức gọi điện phân phó thủ hạ thăm dò.
"Sếp, anh không thấy cây quạt có chút tà hồ?"
"Là tà hồ, thế nhưng người kia càng tà."
"Anh nói những người đó đều mơ thấy cùng một người?"
"Ừ."
"Vậy người tổ trưởng mơ thấy có phải là người trong mộng những cô gái kia? Tổ trưởng không phải thấy bộ dáng người kia sao? Không bằng làm bức phác thảo, xem tìm được không?"
Tiêu Xuân Thu suy nghĩ một chút, nghĩ đề nghị của Đường Vân hẳn có thể, vì vậy nói: "Đường Vân đề nghị không sai, tôi còn nhớ bộ dáng người kia, làm bức phác thảo hẳn——"
Tiêu Xuân Thu chưa nói xong, đã bị Thượng Quan Hiên cắt đứt.
"Này không cần."
Tiêu Xuân Thu trừng mắt, "Vì sao?"
Thượng Quan Hiên không đáp.
Nhìn Thượng Quan Hiên rất có tư thế "cự tuyệt trả lời", Tiêu Xuân Thu căm tức.
"Mọi chuyện luôn phải có lý do, cậu cho tôi một lý do."
Thượng Quan Hiên nhàn nhạt liếc anh, "Cậu không cảm thấy dựa vào một giấc mơ truy tìm hung thủ có chút hoang đường? Hơn nữa, người cậu mơ đã chết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490620/quyen-4-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.