"Tiểu Khả, hôm nay thấy người đàn bà Nguyệt Vũ nói không?"
Huyền Diệu Khả ghé lưng vào sô pha, cắn một miệng táo, "Không, buổi chiều em và Tiểu Hạ ở phòng làm việc chơi game."
Huyền Huyễn sờ tóc em gái, "Em thực sự không lo?"
Huyền Diệu Khả híp mắt, "Có chút, cho nên ngày mai vẫn phải đi bệnh viện, xác định tính uy hiếp của đối thủ."
"Cần anh đi theo sao?"
"Không cần, em không phải con nít."
"Không phải con nít? Vậy sao hôm nay bắt anh đi theo?" Huyền Huyễn trêu tức nói.
Huyền Diệu Khả vươn tay ôm Huyền Huyễn, cười nhẹ: "Em là vì anh, anh bình thường không thích ra ngoài, chỉ biết trốn trong nhà, đã sắp nổi mốc, phải ra ngoài phơi nắng mới được, huống hồ, mỹ nhân như Nguyệt Vũ, rất nhiều người thích, anh phải xem kỹ, bằng không cẩn thận bị hồ ly tinh câu."
Huyền Huyễn gõ đầu Huyền Diệu Khả, "Trong đầu toàn những thứ kỳ kỳ quái quái."
"Anh, anh dám nói tuyệt không thích Nguyệt Vũ?"
"Bọn anh là bạn."
"Lừa ai? Tiêu Xuân Thu cũng là bạn, thế nhưng anh rõ ràng tốt với Nguyệt Vũ hơn anh ta."
"Có sao? Không thấy."
"Tôi cũng không thấy." Vừa tắm xong đi ra Nguyệt Vũ ghé vào vai Huyền Huyễn ai oán ngắt lời.
Huyền Huyễn đẩy đầu anh ra, "Tóc còn nhiễu nước, đừng làm ướt đồ tôi, lau khô hãy ra."
"Úc." Nguyệt Vũ ngoan ngoan đi tìm khăn mặt lau đầu.
"Tiểu Nguyệt, khăn tôi bình thường lau đâu? Thế nào không thấy?"
"Hôm qua giặt, tôi tìm cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490600/quyen-4-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.