"Anh đời trước có thù với Thượng Quan Hiên sao? Thế nào mỗi lần gặp đều thấy hai người khắc khẩu?" Huyền Huyễn buồn cười hỏi.
Tiêu Xuân Thu liếc trắng, "Đâu ra mỗi lần? Cậu chỉ gặp hai lần?"
"Anh lừa ai? Nhìn phản ứng những người kia chỉ biết hai người khẳng định ba ngày cãi nhỏ, năm ngày cãi lớn."
Tiêu Xuân Thu nhất thời đỏ mặt, có chút chật vật.
"Tôi không nghĩ bị người chê cười, thế nhưng cậu xem giọng điệu cậu ta, rõ ràng là tìm cãi."
"Một cây làm chẳng nên non."
"Thấy cậu ta, tôi nhịn không được cho cậu ta một bạt tai."
Huyền Huyễn bật cười.
"Thích hợp khắc khẩu coi như cách sống khoẻ mạnh." Tiêu Xuân Thu vì mình tìm lý do.
"Nhưng các anh đã qua cái tuổi đó."
"Cậu là tới giỡn tôi sao?" Tiêu Xuân Thu tức giận nói.
Huyền Huyễn nhún vai, "Là hai người rất buồn cười. Đúng rồi, nước chanh kia thật là anh uống? Thế nào vừa nãy Đường Vân nói với tôi Thượng Quan Hiên thích uống?"
Tiêu Xuân Thu vẻ mặt bất đắc dĩ, "Cậu lúc nào bát quái buồn chán như vậy?"
"Người đều có lòng hiếu kỳ."
"Tên kia tuy cả ngày mặt lạnh, đáng tiếc hết lần này tới lần khác có kẻ thích, mỗi ngày tặng nước chanh, cậu ta không uống, căn cứ tôn chỉ bảo vệ môi trường không nên lãng phí, tôi cố giúp cậu ta. Cũng không biết là gã thần kinh không bình thường nào chơi, cư nhiên tặng Lãnh Diện Hồ nước chanh? Theo tôi thấy, tặng thùng băng mới chuẩn xác."
Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490558/quyen-3-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.