Huyền Huyễn nhìn sợi tơ trắng trên tay trầm tư, cúi đầu, cậu thấy vali màu đen Lâm Linh lôi ra để trên đất.
"Đây là?" Thấy thứ bên trong, Huyền Huyễn ngạc nhiên.
Tiêu Xuân Thu khom lưng đảo vài thứ trong vali, những cây đinh dài sắc bén, chuỷ thủ ánh xanh, còn có một người rơm đâm mấy cây đinh đỏ.
"Đây là của Tiểu Linh, hôm nay cô ấy lôi vali dưới giường ra, tôi mới biết có một vali như vậy, đây là gì?"
Huyền Huyễn không trả lời, từ tay Tiêu Xuân Thu cầm qua người rơm, xoay người ra khỏi phòng ngủ.
Ba người Tiêu Xuân Thu hai mặt nhìn nhau, hoang mang không ngớt.
Huyền Huyễn đứng ở phòng tắm, bốn phía nhìn một chút, quả nhiên, nữ quỷ kia không còn.
Cậu cúi đầu nhìn người rơm trong tay, trách không được nữ quỷ kia si si ngốc ngốc, thì ra hồn phách bị người giam giữ.
Người rơm này hiển nhiên là Lâm Linh làm, thế nhưng, Lâm Linh tựa hồ không biết tồn tại của nữ quỷ, đây có chút kỳ quái.
Huyền Huyễn suy nghĩ một chút, về phòng ngủ, cầm cây đinh dài trong vali nhìn.
"Có thể nói cho tôi biết, đồ chơi này là gì không?" Tiêu Xuân Thu nhịn không được hỏi.
Huyền Huyễn nhìn Tiêu Xuân Thu một cái, bình thản nói: "Thất đường đinh, một thứ khiến anh vĩnh bất siêu sinh."
Tiêu Xuân Thu và Đường Vân không khỏi lạnh run.
Chung Tân mặt mũi trắng bệch.
Huyền Huyễn trầm tư một hồi, từ ba lô tuỳ thân lấy ra một phù giấy, đốt.
Một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2490525/quyen-2-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.